Matthew Dickerson – Thứ bảy, 06/08/2022
Sau hơn một năm bày tỏ những lo ngại về tác động của lạm phát, Thượng nghị sĩ Joe Manchin (Dân Chủ-West Virginia) đã ký vào một dự luật thuế và chi tiêu rất lớn, vốn chỉ có thể đẩy giá cả đối với các gia đình lao động lên cao hơn nữa.
Thỏa thuận mà ông Manchin thực hiện với Lãnh đạo Đa số Thượng viện Chuck Schumer (Dân Chủ-New York) đã đạt được chỉ vài giờ trước khi Bộ Thương mại thông báo rằng nền kinh tế suy giảm trong quý thứ hai liên tiếp, điều mà hầu hết các nhà kinh tế coi là một cuộc suy thoái.
Với lạm phát chạm mức 9.1% trong tháng Sáu, đây là một nền kinh tế lạm phát đình trệ. Mức lương được điều chỉnh theo lạm phát đối với người lao động Mỹ trung bình đã giảm gần 3,400 USD kể từ khi Tổng thống Joe Biden nhậm chức.
Lạm phát xảy ra khi lượng tiền quá nhiều nhưng lại mua được quá ít hàng hóa và dịch vụ. Các chính sách của chính phủ trong hai năm qua là một công thức hoàn hảo cho lạm phát cao nhất trong bốn thập niên: hàng ngàn tỷ USD chi tiêu của chính phủ được tài trợ bởi các máy in của Cục Dự trữ Liên bang cùng với những đợt phong tỏa, các quy định mới, cuộc chiến với ngành năng lượng, và các chương trình chống lại việc làm khiến nguồn cung sụt giảm.
Đạo luật Kế hoạch Giải cứu Hoa Kỳ trị giá 1.9 ngàn tỷ USD của Tổng thống Biden, một dự luật kích thích chi tiêu hồi tháng 03/2021, được chứng minh là mồi lửa châm ngòi đám cháy lạm phát.
Ông Biden và các đồng minh chi tiêu lớn của ông trong Quốc hội hiện đã trở lại để chi tiêu nhiều hơn.
Trên thực tế, cái gọi là Đạo luật Giảm Lạm Phát năm 2022 sẽ chỉ làm tăng thêm nỗi đau lạm phát mà các gia đình đã đang cảm nhận do hàng trăm tỷ USD chi tiêu mới của chính phủ và việc tăng thuế hủy hoại việc làm.
Những người ủng hộ dự luật này sẽ lập luận rằng trong thập niên tới, các khoản thuế cao hơn của dự luật sẽ bù đắp chi tiêu mới và giảm thâm hụt ngân sách và do đó giảm áp lực lạm phát ròng trong thời kỳ ngân sách 2022-2031.
Sự thật là thâm hụt lớn gần đây do Cục Dự trữ Liên bang tài trợ và do chi tiêu quá mức của chính phủ đã dẫn đến tình trạng lạm phát tê liệt.
Thật không may, Đạo luật Giảm Lạm Phát này tăng cường thêm chính chính sách tài khóa vô trách nhiệm đã gây ra lạm phát: Tất cả các khoản chi tiêu của chính phủ mới đều chi ra trước, trong khi các khoản thu giảm thâm hụt lại thu hồi sau.
Kết quả là thâm hụt ngắn hạn cao hơn và lạm phát cao hơn. Do đó, sẽ là hợp lý khi Phần 1 của dự luật, với nhan đề gây hiểu lầm, bị bác bỏ do vi phạm Quy tắc Byrd vì không liên quan đến ngân sách. Một vi phạm tương tự đã khiến phần nhan đề của Đạo luật Việc làm và Cắt giảm thuế năm 2017 bị bác bỏ, do theo Quy tắc Byrd thì mọi điều khoản trong dự luật điều chỉnh ngân sách đều phải liên quan trực tiếp đến việc thay đổi các kết quả tài khóa.
Năm 2010, ông Manchin nói: “Tôi không nghĩ trong thời kỳ suy thoái kinh tế mà quý vị lại gây rối với bất kỳ loại thuế nào, hoặc tăng bất kỳ loại thuế nào.”
Đó là lẽ thường. Thuế cao hơn làm tăng giá tiêu dùng, kiềm chế lương, và kiềm hãm đầu tư cần thiết, ảnh hưởng đến các gia đình khi họ dễ bị tổn thương nhất.
Nhưng dự luật mà ông Manchin ủng hộ hiện nay được cho là sẽ tăng thuế hơn 450 tỷ USD trong thập niên tới — tăng lên mức ¾ ngàn tỷ USD khi việc kiểm soát giá thuốc có tác dụng giống như thuế kinh doanh được tính vào.
Các doanh nghiệp sẽ phải đối mặt với một loại thuế tối thiểu thay thế mới phức tạp dựa trên các phương pháp kế toán khác với các phương pháp tính thuế thông thường. Điều này sẽ làm tăng gánh nặng thuế lên người sử dụng lao động ngay cả khi họ đang tuân theo các luật thuế đã được phản ánh trên sổ sách.
Thực tế là các tập đoàn — cũng như các tòa nhà và logo thường gắn liền với họ — không thể nộp thuế. Chỉ những người lao động trong các tập đoàn, những người tiết kiệm và các nhà đầu tư sở hữu cổ phiếu của họ, và những khách hàng tiêu thụ hàng hóa và dịch vụ của họ mới có thể chịu gánh nặng của mức thuế cao hơn.
Những người Mỹ bình thường đó sẽ là những người nhận về nhà những khoản tiền lương nhỏ hơn, có tài khoản tiết kiệm và hưu trí nhỏ hơn, và là những người phải trả nhiều tiền hơn cho các sản phẩm mà họ mua. Một nghiên cứu của Cục Nghiên cứu Kinh tế Quốc gia, được công bố hồi tháng 04/2020, cho thấy giá cả tăng sau khi thuế doanh nghiệp tăng “nhiều hơn đối với các mặt hàng có giá thấp hơn và các sản phẩm được các gia đình có thu nhập thấp mua.”
Đề xướng này cũng bao gồm một quỹ hỗ trợ mới trị giá 78.9 tỷ USD cho Sở Thuế vụ, cho phép cơ quan có lịch sử tham nhũng chính trị đáng ngờ này bổ sung hàng ngàn đặc vụ mới với ít trách nhiệm giải trình.
Dự luật này sẽ áp đặt các biện pháp kiểm soát giá đối với các loại thuốc kê đơn dẫn đến việc những bệnh nhân có nhu cầu ít có khả năng tiếp cận hơn. Trợ cấp Obamacare sẽ được “tạm thời” gia hạn, gửi hàng tỷ USD tiền thuế cho các công ty bảo hiểm.
Thậm chí Đạo luật Giảm Lạm Phát sẽ thúc đẩy nghị trình Thỏa thuận Xanh Mới cấp tiến, với khoản chi đáng kinh ngạc trị giá 369 tỷ USD dưới danh nghĩa “khử carbon tất cả các lĩnh vực của nền kinh tế”. Các chính sách chống nhiên liệu hóa thạch của Tổng thống Biden đã khiến chúng ta phải trả giá đắt, khiến giá cả tăng lên.
Tuy nhiên, những khoản trợ cấp này sẽ có tác động lớn hơn nhiều so những gì số tiền trên giấy đó ngụ ý. Khoản 369 tỷ USD này sẽ được sử dụng để thao túng thị trường nhằm chuyển hàng ngàn tỷ USD đầu tư ra khỏi các mục đích sử dụng hiệu quả để đưa vào những ngõ cụt “xanh” có động cơ chính trị.
Tất cả những điều này xảy ra sau khi Thượng viện thông qua một dự luật phúc lợi doanh nghiệp rất lớn khác trị giá 280 tỷ USD — được trả giá bằng lạm phát cao hơn, thu nhập thực tế giảm, và một nền kinh tế suy giảm hơn nữa.
Người Mỹ đã bị tổn thương rồi. Để lật ngược tình thế lạm phát đình trệ, trước tiên Quốc hội phải ngừng chi tiêu.
Tái bản với sự cho phép của The Daily Signal, một ấn phẩm của Quỹ Di sản (The Heritage Foundation).
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Ông Matthew Dickerson là giám đốc của Trung tâm Grover M. Hermann về Ngân sách Liên bang tại The Heritage Foundation.
Vân Du biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times