KHÔNG QUYẾT CHIẾN AI CHO DÂN ĐỘC LẬP: thơ Ý Nga 21.6.2018

MỎI MÒN ĐÔI MẮT MẸ: thơ Trần Văn Lương

Tranh: A.C.La.

Nước Không Nguyên, Nhà Không Yên: nhạc, hòa âm và trình bày: Nguyễn Văn Thành  

*
KHÔNG QUYẾT CHIẾN AI CHO DÂN ĐỘC LẬP: thơ Ý Nga 21.6.2018

Tiếp LỬA ĐẤU TRANH cùng Đồng Bào Trong Nước

*

VĂN NGHỆ ĐẤU TRANH

*

Trích tuyển tập THƯƠNG CA

*

Từng hồi trống, nhịp vang lừng

Từng trang sử nhắc sáng trưng hội trường

Em tân, chị cựu đôi đường

Một phương cùng hướng: gửi thương, lệ ròng.

Vàng cờ chính nghĩa mênh mông

Nhắc đau của núi, biển, sông… không ngừng.

 

Anh khen:

-Văn nghệ cay gừng!

Con tim rung động trước rừng tài hoa!

Đem chân chính đánh ngụy tà

Tấm lòng thương Nước, xót Nhà thiết tha

Cộng Hòa đẹp đẽ hôm qua,

Hôm nay? Cộng rất xấu xa, bạo tàn!

 

Bốn mươi năm, Cộng: dã man,

Lấp đầy hèn nhát, xóa tan hào hùng

Nhục này quốc thể nhục chung

Nhục này chẳng thể ngượng ngùng riêng ai!

 

Bao nhiêu tuổi trẻ nhân tài

Giữ gương sáng mãi, hẹn mai trở về

Chung tay xây dựng lại Quê

Ngược xoay thời thế, vẹn thề tổ tiên.

Ý Nga, 7.4.2016

ĐẢNG GÌ?

Càng nhiều Vai, Vế càng khom

Xôm xôm tài chánh phom phom ra ngoài.

Bên trong điếu đóm dâng hoài

Tay, Chân: hoạt động miệt mài “tham ô”!

 

Mắt nhìn, Mũi ngửi: “bác Hồ!”

Chú, cô” cán ngố điên rồ hết trơn!

Miệng, Mình: ngả ngớn lơn tơn

Đánh thuê, giết mướn: đỏ dờn Việt gian!

 

Răng, Môi: thủ đoạn đảng, đoàn

Chuyên môn ăn bẩn chẳng hoàn thứ chi!

Óc, Tim: toàn chứa phong bì

Vô nghì, vô kế khả thi giữ Nhà!

 

Ruột, Gan: thỏ đế nhát ma

Thi đua chiến sĩ”? Gian tà huênh hoang

Ngũ quan, lục Phủ: khoe khoang

Xếp hàng theo Hán, tuềnh toàng tay sai?

Kể thêm ngũ Tạng, hình hài?

Dân càng căm phẫn: cậy ai diệt thù!

*

Cửa Tù im ỉm si ngu

Ai người phá Ngục? Ai “tu”? Ai “thiền”?

Viết bài lục bát tràng thiên

Gửi thơ xuống biển, theo thuyền về Quê

Nhiêu khê ngọn Lửa gửi về

Chia dân giọt lệ não nề lo âu!

Ý Nga, 14.4.2016

 

*TU, THIỀN: xin hiểu theo nghĩa bóng

HƠN 40 NĂM 

TỰ DO

Người ta tang chế ba năm

Dân tôi tang chế Bảy Lăm đến giờ

Người khôn phải học giả khờ

Tự do tín ngưỡng? Giả vờ điếc, câm!

 

Tự do ngôn luận? Thì thầm!

Loa phường, quận, xã ầm ầm “chiến công”.

Ngày xưa Việt Cộng nằm vùng,

Bây giờ Tàu Cộng khắp cùng nhiễu nhương.

 

Người ta danh tiếng muôn phương

Dân tôi chỉ bị khinh thường, mỉa mai

Thanh niên phản kháng giặc ngoài

Thù trong vội vã giương oai “nhân quyền”.

 

Tự do bầu cử đảng viên

Những tên đảng chọn: không điên cũng khùng!

Đảng riêng hưởng, dân làm chung

Anh hùng nhốt hết, tôi trung cũng tù!

 

Tự do đi lại giặc thù

Dân đi? Lo lót Hồng Dù*: lao nô!

Phong bì càng dày tờ đô

Càng đi không “lại”*: đảng vồ vập ngay!

 

Tự do nuốt đắng, ngậm cay

Đảng “ta” hạnh phúc, ngủ ngày sướng thêm.

Bít, bưng độc lập màn đêm

Thương bao nhiêu Khúc Ruột Mềm* trống trơn!

Ý Nga, 13.4.2016

 

*Khúc Ruột Mềm: nhại 4 chữ “Khúc Ruột Ngàn Dặm” của VC

*Hồng Dù: nhại 2 chữ “ô dù” của VC, ám chỉ chính sách hối lộ và tham nhũng của đảng CSVN

*Không “lại”: đưa dân làm nô lệ xứ người, đảng chủ trương “Sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi

NỘI GIAN 

NUÔI NGOẠI XÂM

Người dân “đút cơm” mãi

Mới được Phường chép, ghi

Cám bộ chỉ lộ ý

Khi Quận nhận phong bì.

 

Dân đưa lên báo mãi?

Chẳng có tác dụng gì,

Mười “thằng” thì hết chín,

Không nhậu cũng ngủ khì.

 

Cứ “án treo” mà theo

Lại “bỏ qua đi Tám!”

Mai mốt hết “ì xèo”:

Khiển trách rồi cảnh cáo.

 

Xe đảng bóng cửa trước,

Tiền đảng đầy sân sau,

Trong nhà xà cừ cẩn,

Ngoài cửa vàng bóng au.

 

Phù phép Người Cấp… Phép

Tài cướp bóc, vơ càng

Đảng chắc nịch, mỡ màng

Bụng dân đói, dẹp lép.

 

Đảng nhạy bén khi gầm,

Giỏi “điều nghiên” lúc nghiến,

Nội gian nuôi ngoại xâm,

Tạm thời rồi vĩnh viễn!

Ý Nga, 8.4.2016

  Thơ

Trần Văn Lương

From: Tran V Luong
Sent: Thu, Jun 21, 2018 1:57 am
Subject: Co’c cuo^’i tua^`n — Mo?i Mo`n DDo^i Ma(‘t Me.

Kính gửi đến quý vị trưởng thượng và quý anh chị con cóc cuối tuần.

 

Dạo:

   Lạnh lùng ngưỡng cửa thiên thu,

Mỏi mòn mắt mẹ, mịt mù bóng con.

 

 

Cóc cuối tuần:

 

    Mỏi Mòn Đôi Mắt Mẹ

 

(Nhân chuyến đi thăm một người quen

                  trong nhà dưỡng lão)

 

Con có biết mẹ ngày đêm buồn khổ,

Từ khi con giận bố bỏ nhà đi.

Mẹ nhờ người liên lạc đã nhiều khi,

Nhưng con vẫn gan lỳ không nhượng bộ.

 

Con và bố từ lâu luôn cãi cọ,

Cả hai bên đều khó tính như nhau.

Mẹ loay hoay đứng giữa cũng điên đầu,

Chỉ còn biết khẩn cầu Trời ghé mắt.

 

Vì mỏi mệt, bố thường hay bẳn gắt,

Nói nặng lời làm mất mặt con trai.

Tuy nhiên khi cơn nóng giận nguôi ngoai,

Bố cũng biết nhận mình sai sau đó.

 

Nhưng lời đà theo gió,

Ngàn vó ngựa khó theo.

Nắng đã khuất sau đèo,

Đèn đêm leo lét lóe.

 

Cơn bệnh nặng giết dần thân xác mẹ,

Phút cuối cùng cũng sẽ tới liền ngay.

Đời sống nay chỉ còn tính từng ngày,

Nhà dưỡng lão chờ xuôi tay nhắm mắt.

 

Chỉ tội bố phải triền miên tất bật,

Sáng vô đây, nắng tắt mới về nhà,

Sức lực dần theo năm tháng tiêu ma,

Trí óc cũng theo tuổi già giảm sút.

 

Nhìn bố tay chân chậm lụt,

Một mình cun cút lo toan,

Mẹ âm thầm nghe rát buốt ruột gan,

Thương bố mãi chịu muôn vàn khốn khó.

x

x        x

Sao con chẳng nhớ những ngày còn nhỏ,

Bố mẹ đà lắm gian khổ vì con,

Lo cho con được no ấm vuông tròn,

Dù bố mẹ có buồn đau cũng mặc.

 

Con không nhớ đến những ngày túng ngặt,

Khi nước mình bị giặc Bắc tràn sang.

Bố đi tù, mẹ phố chợ lang thang

Cố liều lĩnh bán hàng chui kiếm sống.

 

Được qua Mỹ, lại nhọc nhằn lao động,

Nuôi hai con bé bỏng chóng nên người.

Đến tuổi già tưởng sẽ được thảnh thơi,

Ngờ đâu phải gặp cơ trời khe khắt.

 

Mẹ mong mỏi trước khi mình nhắm mắt,

Được một lần thấy lại mặt đứa con,

Cho bõ công những ngày tháng héo hon

Mang thân xác hao mòn chờ đợi mãi.

 

Chỉ sợ lúc con hồi tâm nghĩ lại,

Thì mẹ đà như trái chín rụng rơi.

Tội nghiệp con sẽ ân hận cả đời,

Chẳng còn mẹ để nghe lời hối lỗi.

 

Con yêu dấu, chốn đường xa lặn lội,

Nếu chẳng may lỡ lạc lối đoạn trường,

Hãy nhớ rằng dù cách trở muôn phương,

Lòng mẹ vẫn hoài thương con quặn thắt.

x

x        x

Nhà dưỡng lão nhuộm nắng chiều hiu hắt,

Trên xe lăn, ánh mắt đã nhạt thần

Còn gượng nhoài ra cửa ngóng người thân,

Đứa con vẫn chưa một lần ghé lại.

                    Trần Văn Lương

                   Arlington, 6/2018 

Nước Không Nguyên Nhà Không Yên

Nhạc, hòa âm và trình bày: Nguyễn Văn Thành

From: THANH NGUYEN

Sent: Wed, Jun 20, 2018 5:34 am

Subject: (DânChủCa) Dân Việt Ơi, Đứng Lên! – Nước Không Nguyên – Nhà Không Yên! – Nguyễn Văn Thành

DanChuCa.org kính mời quý vị vào links sau đây để nghe bài hát :

Nước Không Nguyên – Nhà Không Yên !

http://www.danchuca.org/128kbps/NuocKhongNguyenNhaKhongYen.mp3

Kính mời Quý Vị vào thăm trang nhà danchuca.org qua “link” sau đây: 

http://www.danchuca.org

Dan Chu Ca Nguyen Van Thanh & Than Huu

www.danchuca.org

Thưa Quý Vị và Các Bạn,

Tôi sẽ tiếp nối những bài ca này cho đến bao giờ Tự Do trên quê tôi.

Bạn bè ơi!

Ta ca vang để nhắc hoài: sức mạnh ngày mai trong tay ta, chẳng ai ngoài…

Kính

DanChuCa.org

Nước Không Nguyên Nhà Không Yên

Nguyễn Văn Thành

 

1.

Chờ gì nữa hỡi những người con Việt

Lời  tổ quốc đã núi đồi rung chuyển

Kia Nam-Quan còn ghi dấu khí thế dân hùng xưa

quân vong nô nào đã bán đứng cơ đồ.

 

Chờ gì nữa máu đã rực trong lòng

giờ đã tới khí thế này Diên-Hồng

nơi Nam-Quan một lần nữa sẽ thấy dân hùng xưa

hôm nay sẽ đứng cao ngọn cờ.

 

ĐK:

Dân Việt ơi đứng lên dành lại từng tấc đất linh thiêng

máu ngàn năm tổ tiên

loài giặc nào khiếp vía mau quên

chờ gì nữa, chờ gì nữa, chờ gì nữa

nước không nguyên thì nhà cũng cũng không yên.

 

2.

Chờ gì nữa núi sông đã mỏi mòn

bọn giặc Bắc quyết phen này sống còn

nơi Mê-Linh còn tiếng trống nghĩa khí kia Lam-Sơn

quân vong nô nào đã bán đứng cơ đồ

 

 

Chờ gì nữa hỡi con Việt anh hùng

một lần nữa núi sông vào nước cùng

vung gươm thiêng diệt cho hết lũ bán nước quân cầu vinh

bao lâu gieo rắc bao tội tình. ĐK

<span style=”line-height: 1.22em; margin: 0px;

[Message clipped]  View entire message