Trang biếm thi Ý Nga 6.10.2017

SỐNG DAI 
NHAI… NGƯỜI
*
Kính tặng toàn thể QUÂN, DÂN, CÁN, CHÍNH và
LỰC LƯỢNG CẢNH SÁT VIỆT NAM CỘNG HÒA
đã lâm vào cảnh tù tội vì bảo vệ tự do cho miền Nam VN.
*
Mười hai người Lính giữ bò
Công an: mười sáu, bo bo giữ… người*
Tù Binh mặc sức mà cười
Bò no nê cỏ, ngắm trời đất chơi.
Đói meo, người Lính được mời
Ngắm bò ăn cỏ, tạm thời no… lây
Bốn trăm nhai cỏ suốt ngày
Răng người đỡ mỏi! Trông hay quá chừng!
Tay không vác súng? Nhẹ lưng!
Mình không, trùng trục? Càng mừng chiến y!
Cai tù? Cũng đói… hạng nhì
Canh bò, giữ… Lính, hưởng gì? Đói, no?
 
Vợ tù nhân? Triệu mới lo:
Đổi đời cũng lắm tối mò tràn lan
Một nền thống trị dã man
Người như súc vật, đảng đoàn ác nhân
Oằn vai lắm nỗi tảo tần
Vượt bao khốn khó phận dân “ngoài lề”.
 
Trong lề? Nàng quản giáo tê
Toàn nhai bánh vẽ tứ bề, mỏi răng!
 
Nàng bò sung sướng nhất chăng?
Bò dân, bò đảng cũng rằng… thịt thôi!
 
Chàng này, nàng nọ bao đôi
Khổ theo cả nước rã rời: Cộng vô!
 
Chỉ riêng đảng của nô Hồ
Là vơ vét vội và vồ nhám tay
Bạt vàng dát vách, khảm ngai
Chàng, nàng của đảng sống dai, nhai… người!
 
Ý Nga*6.10.2017
 ——
*Theo truyện “Con Bò” của Thảo Trường: 1 trại tù ngoài Bắc có 16 công an, bắt 12 người lính VNCH phải chăn 400 con bò
 
ĐẢNG… TA
 
Nhân tài? Đào gốc mất rồi!
Anh hùng? Trốc rễ! Đem ngồi: thằng ngu.
Công nông? Đảng chọn lù đù,
Dễ sai, dễ bảo, toàn khù khờ thôi
(Nhưng không lượm trẻ mồ côi)
Con ông, cháu đảng, mấy đời cố nông!
 
Quan trường dốt nát thi công
Dẹp tan trí thức, đúc còng, mỵ dân
Dạy dân: cạp đất mà ăn!
Loa to giọng lớn lắm phần xảo ngôn,
Cháu Hồ dốt nát lên lon,
“Sĩ quan, tướng, tá” lon ton lượn lờ.
 
Con Khù Khờ phải vật vờ
(Thông minh giết hết, bây giờ ai khôn?)
Toàn “đầy tớ” đẹp, ăn ngon
Nhờ “dân làm chủ” chịu đòn lao nô
 
Mở màn sân khấu: Hán, Hồ
Hạ màn: tay vỗ, ồ ồ tự khen
Đỏ, hồng lấp lánh hương đèn
Lenin*, Karl Marx lũ hèn vái van
Làm sao “quốc thái, dân an”?
Đói ăn vụng, túng làm càn” cả ra!
 
Thế là khoái! Đảng được đà
Cờ Ngu Dân phất, khề khà tiến… qua
Tiến qua, tiến… lại cả Nhà
Dân làm! Có đảng… ăn mà! Thua a?
Làm ăn phát đạt quá nha!
Tiến lên! Toàn thắng ắt là về…
Ta!
 
Ha ha! 
Hà há!
Ha hà!
 
Ý Nga*6.10.2017
 
GIỖ DÌ
*
Thành kính tưởng niệm bà Ngoại 
và hai Dì song sinh: thứ Chín, thứ Mười
Thương tặng các Anh Chị cùng các Cháu 
ở các phương trời: Úc, Mỹ, Canada và VN…
*
Bao nhiêu kỷ niệm mô, tề
Thương Anh, nhớ Chị não nề tâm can,
Dặm ngàn xa cách hỏi han:
-Cháu con, bệnh hoạn…? Vô vàn khó khăn!
Dẫu cho chí thú làm ăn
Gia đình xa cách, trở trăn, nhục nhằn.
 
-Ai may mắn, chẳng băn khoăn?
 
-Người người lận đận, họa hoằn niềm vui!
 
Cháu đi, Dì khóc sụt sùi
Chưa về, Dì đã buông xuôi theo Bà
Xa dần! Tất cả dần xa!
Hay chăng con trẻ xa Nhà đớn đau?
 
Nhớ từng con cá, lá rau
Bà, Dì, các cháu bên nhau bếp nghèo,
San cơm, sẻ áo bèo nhèo,
Dì chê cháu: –Ốm! Choắt choeo, uột èo!
 
Bây chừ hết nhỏ tí teo
Còn ai để cháu vòng vèo khoe khoang?
Nhớ Dì, lòng dạ xốn xang
Nhờ Anh, Chị thắp nén nhang kính Dì.
 
Mong rằng bên nớ, bên ni
Có ngày đoàn tụ, người đi được về.
Thờ Dì, cháu vẫn ủ ê
Ngày ngày khấn vái, vụng về tỉ tê
Cháu đi, cứ nhớ thương Quê
Mỹ, Âu lưu lạc trăm bề, vẫn:
Thương!
 
Ý Nga*29.9.2017
*Tưởng niệm bác T. để nhớ những ngày thăm bác cô quạnh trong Viện Dưỡng Lão

HỌC…

KẺ THẤT HỌC?

 
Nhà ai dát bạc, thếp vàng
Cháu con hưởng thụ thiên đàng đỏ, cam,
Chuyên tài cướp bóc, chẳng làm,
Tiệc tùng tiếp đón Đuôi Sam linh đình?
 
Ngoài kia “cháu chắt” thời bình
Học: ngồi chồm hổm trên sình lầy, nghe:
“Thầy cô” chễm chệ răn đe
Cho ăn bánh vẽ, vo ve nhặng ruồi.
 
Học chi nước sắp mất rồi?
Học chi đói vã mồ hôi “cháu Hồ”?
Học nai lưng thẳng ra thồ
Khiêng đoàn, cõng đảng đi vồ của dân?
 
Học tuyên truyền thuyết vô thần
Đấu cha, tố mẹ, tiến thân trị vì?
Hay là học thói vô nghì
Hại dân, bán Nước rồi đi sang Tàu?
 
Ý Nga*6.10.2017
 
RỪNG SÁT
 
Dặn dò nhiều thứ ngổn ngang
Lính vào rừng Sát biết mang thứ nào?
Nên chi tử trận, súng chào
Con côi, mẹ góa lại gào khóc thương.
 
Rừng nào cũng của quê hương
Phận dân giữ Đất! Chiến trường sá chi!
Ai đi thì cứ việc đi
Hồn con vẫn bám bất di: giữ Nhà!
Ý Nga*6.10.2017
 
MỚI CHỚM THU MÀ!
 
Theo thời, tuần tự bốn mùa
Thu vừa mới chớm đã ùa tuyết rơi
Gió tung tuyết trắng, lạnh ơi!
Đông về tô sớm trắng trời của thu.
 
Ý Nga*6.10.2017
💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙
PHẦN THƠ KHÔNG TRANH
ĐẮNG CAY
Đong tình bằng thúng, mủng, nia
Hắn hời hợt múc, vung chia lắm bà
Nơi này tằng tịu hoa Cà
Chốn kia bừa bứa tỉa hoa Tím, Vàng,
Say men thắng, chẳng đầu hàng
Thượng vàng, hạ cám, hèn, sang… lắm nàng!
 
Cợt cười trúng chị nghiêm trang
Trổ tài ngòn ngọt khoe khoang vội vàng
Chồng nàng: mằn mặn, dọc ngang
Võ công tài giỏi: đỏ, vàng, đen… đai
Đánh cho rõ mặt hèn, oai
Đập cho hiển lộ bên ngoài công khai!
 
Thôi hênh hoang: “Tán gái tài!”
Tay chân què quặt, mặt dài, thẹo ngang
Gia đình xấu hổ, bẽ bàng
Đắng cay xua đuổi, lang thang khắp đường
Cháu con rẻ rúng khinh thường
Đi đâu mà trốn? Tứ phương toàn thù!
Ý Nga*6.10.2017
 
ĐƠN GIẢN THÔI!
*
Tưởng niệm bác T. 
để nhớ những ngày thăm bác 
cô quạnh trong Viện Dưỡng Lão
*
Dọn nhà lần chót về đâu?
Căn nhà vuông vức, bốn đầu nhỏ xiu!
 
Con chê: –Nhỏ xíu, nhỏ xìu!
Thì đưa ra biển, sáng chiều ngắm mây
Thênh thang một cõi đó đây
Khỏi phiền con cháu quấy rầy mộ, bia…
 
Dọn nhà cho lớn? Xưa kia!
Hôm nay chọn nhỏ, khỏi chia việc nhà
Không cần cắt cỏ gần xa,
Chẳng lo xúc tuyết con à!
Vậy đi!
Ý Nga*6.10.2017
 
CON ĐỪNG THĂM MẸ NỮA NGHE!
*Gửi A 
và tưởng niệm chị V. 
đã ra đi trong cô đơn tại Viện Dưỡng Lão.
*
Khi nôn ọe, lúc vòi ăn
Con hành hạ mẹ khó khăn đứng ngồi
Tằn mằn chuẩn bị giường, nôi
Mười ngày chín tháng ôi thôi nặng oằn
(Thêm chân con đạp, nhọc nhằn
Chưa sanh đã muốn ngùng ngoằng chạy, đi?)
 
Nuôi con thịnh… bụng, sức suy
Đến khi sanh nở li bì đớn đau:
Đỏ da mặt, tím da đầu,
Cắn răng, nín thở, mày chau, môi bầm,
Mồ hôi tuôn ướt gối nằm
Tay cha nắm mẹ ngấm ngầm sẻ, san…
*
Ra đời con khóc oang oang
Đêm không chịu ngủ, ngày than đói hoài
Hành nhau thao thức mệt nhoài
Đêm trường sữa, tả… miệt mài trở trăn,
Lại vòi ói, lại vòi ăn,
Khi ho, lúc sốt mọc răng, bệnh nhiều…
Lớn lên chút nữa, lớn điều
Học hư nơi bạn, cưng chìu (chiều) được sao?
 
Bây giờ mẹ lão, con gào
Kể công: –Cực khổ! Phải vào viện thăm!
Sống chi thêm nữa? Mấy năm?
Hành con tội nghiệp. Thôi! Rằm, mẹ xa
Xa con, gần lại với cha
Trên… kia còn lắm người mà mẹ thương.
 
Mong con đi tiếp đoạn đường
Con đàn, cháu đống chẳng vương lệ buồn.
Ý Nga*6.10.2017
TRỒNG GÌ RA NẤY             
*
Chỉ thị số 42-CT/TM của Ban Bí Thư Trung Ương Đảng có đoạn:
“… Một số ít thanh niên bị các thế lực thù địch lôi kéo, kích động
chống sự nghiệp cách mạng của đảng và dân tộc ta”
*
Lực nào “thù địch kéo lôi”?
Thế nào “kích động” lôi thôi đảng à?
Lực mô “chống sự nghiệp Ma?
Thế mô đẩy “cách mạng” ra thế này?
 
“Thanh niên số ít”? Cũng may!
Số… nhiều thử hỏi: mấy tay, đâu rồi?
Số nào được phép đứng, ngồi?
Bao nhiêu nô lệ để “bồi dưỡng” ai?
 
Số còn lại đảng chẳng khai?
Trẻ nào cũng học tập bài “Chí Minh”
Đầu nào cũng lắm chí… mình
Tấm gương đạo đức” chình ình, rõ lo!
 
Noi theo “tư tưởng” rõ to
Đống chì đồng chí: học trò hồ, Mao!
Ý Nga*6.10.2017