NHỚ VIẾT
NHÉ ANH
Sao bao năm nhuộm “đỏ”
Cộng sản “giải phóng” chi,
Chúng ta đi vì gì,
Tại sao máu vẫn đổ,
Địa ngục thành… âm ty?
*
Em đã cùng anh đi
Đường trường xa vạn dặm
Chung nhau một trường thi
Viết nhé! Đừng miệng ngậm!
Mà cháu chắt khinh khi.
Sống: phải thở, phải ăn
Dù cháo, rau, trúc măng
Hay cao lương, mỹ vị
Dù chướng ngại khắp đàng
Mình phải đi đến đích!
Ý Nga
Phi trường Denver, 8.4.2007
LO HAY NO?
Hỏi:
Ở Việt Nam cháu “ngụy”
Cơm ngày không đủ no,
Cháu “đảng” sang đất Mỹ
Sao hưởng đủ tự-do?
Đáp:
-Ồ! Độc-lập, ấm no
Cần góp lòng hoan-hỉ
Bớt những điều so-đo
Nhà Nước “no” hoàn-mỹ!
Ý Nga, 21.11.2001
VIỆT NAM NGÀY MỚI
Em mơ một cuộc viễn hành
Từ Nam chí Bắc! Thác ghềnh quê hương
Hang cùng ngõ hẽm thân thương
Ngày đi, đêm nghỉ! Nẻo đường: mòn chân.
Đi cho thấy hết lòng dân
Len từng ngóc ngách xa gần đồng quê
Rẽo, nương hẽo lánh tìm về
Chia cùng nghèo đói, ngô nghê điệu hò.
Thương người cay đắng cam go
Một đời lận đận, Tự do chửa từng
Nhưng… về phải có Tin Mừng
Việt Nam khai hội: tưng bừng cờ bay!
Vàng trời theo gió hây hây
Vang vang một khúc Khải Hoàn Tự Do
Ý Nga, 16.4.2007
Vô nhân
Viết, ngòi bút uốn cong
Thua loài vật có lòng
Người giàu vô nhân nghĩa
Ôm tiền mà thong-dong.
Bên này vui được không?
Vì lợi nhuận, a tòng
Khi bao người một phía
Khóc từ tận đáy lòng.
Tôi ngậm-ngùi chợt đau
Đọc bài viết “đỏ” au
Ngợi khen người cộng-sản
Của người-trở-cờ-mau.
Nếu nơi ấy an-bình
Sao ai lại lặng thinh
Trước bao là ngục thất?
Bởi người “tử” ai “sinh”!
Sống miền đất tự-do
Trở cờ không đợi gió
Ca-tụng thiên-đường đỏ
Mấy “ơn hồng” đủ cho?
Ý Nga, 28.11.2001
ÁO GẤM THỜI ĐẠI
Muốn yên cũng chẳng đặng đừng
Trước phường giá áo dửng dưng chuyện Nhà
Tên nào miệng cũng ba hoa
Trở về ăn hại. Trở qua tuyên truyền.
***
Hắn nguyện được lên Thiên Đàng
Rồi mơ ước về Niết Bàn
Hỏi hắn đạo gì? Không biết!
Phải chăng hắn đạo lang thang?
Hắn gọi mọi người góp của
Đăng đàn hắn bèn kể công:
Tiền về da đảng thêm… “hồng”
-Cứu nguy Việt Nam! hắn rống.
Cứu trợ? “Lụt lội thụt thò”
Thiên tai? Năm nào không có!
Từ thiện móc túi kẻ khờ
Cứu đói cho những kẻ… no?
Ý NGA, 21.4.2007
SO SÁNH
Bốn chân mang bốn chiếc dày
Chàng khuyển cũng ấm xứ này hở anh?
Có đâu như ở Quê mình
Trẻ con đói rét, tội tình trơ xương
Lang thang vất vưởng khắp đường
Ngọt bùi thiếu thốn, ai lường đắng cay?
Đêm mưa, ngủ với… bùn lầy
Cơm thiu, rau héo mỗi ngày kiếm ăn
Nghẹn ngào, tủi hận lệ tràn
Quanh năm đất chiếu, trời màn gửi thân.
Trông nhờ bá tánh thí ân,
Vo ve ruồi nhặng lê chân nặng nề
Lao đao, lận đận trăm bề
Trí không chữ nghĩa thảm thê cuộc đời
Cười đau, khóc hận tội ơi!
“Cháu Hồ” sao chẳng nghỉ ngơi, chơi đùa?
Trớ trêu, nghiệt ngã trăm chiều
Đói ăn vụng, túng làm liều. Thương ghê!
*
Đảng còn bận rộn lắm… nghề
Nhận tôn, truyền tử tung hê giặc Tàu
Bao năm thống nhất thế sao?
“Dòng thác cách mạng*”, thác nào dòng xuôi?
Ý Nga, 8.12.2007
*3 dòng thác cách mạng
MUA VUI, CHUỐC BUỒN
Một trang tiểu thuyết diễm tình
Mua vui độc giả xinh xinh tuổi hồng
Mộng mơ sao được tấm chồng
Ra người quân tử, bõ công thêu thùa.
Một trang gián điệp hơn thua
Mua vui độc giả thích đùa nhịp tim
Điệp viên nổi nổi, chìm chìm
Càng thêm gay cấn, càng niềm hân hoan.
Một trang thơ ước khải hoàn
Sao em viết mãi? Gian nan vô cùng!
Phải chăng em viết Chuyện Chung,
Sử xưa sáng quá nên chùng lòng đau?
Anh ơi hãy nhắc giùm nhau!
Viết sao cả nước đồng bào cùng vui
Chuốc buồn: nên tránh, kẻo xui!
Đừng riêng vui vẻ, ngậm ngùi lòng dân
Ý Nga, 16.4.2006
LEO DỐC
*
Để nhớ những chiếc xe đạp XHCN sau 1975.
*
Em khoe xe đạp Hồng Hà
Vấp viên đá, ngã: sườn đà cong cong.
Anh leo xe đạp Cửu Long:
Ghi đông, con tán mỗi vòng mỗi văng
Sút sên theo ổ gà giằng
Sườn cong, tay quẹo. Leo? Oằn vai khiêng!
*
Khoe “Công nghiệp nhẹ” rõ phiền:
Không phanh: tụt dốc, sút sên,
Bóp phanh: đứt thắng, lăn kềnh tênh hênh,
Xì van, trật cóc, chông chênh,
Tróc sơn, ruột mọt: vá bền, xe rên,
Võ phù: vòng đạp chênh vênh
Xã hội chủ nghĩa lềnh bềnh “tiến lên”
*
Vòng nào “nhảy vọt” long đền?
Vòng nào đạp mãi đến “nền đỉnh cao”?
Ý Nga, 21.4.2007 (nhuận sắc 21.4.2017)
TƯỞNG-NIỆM
THI SĨ BÙI GIÁNG
*
“Ta đi còn giữ đôi giòng
Lá rơi có đợi ở trong sương mù”
Thơ Bùi Giáng
*
Người đi còn gửi đôi giòng,
Lá rơi, rơi đẹp tấm lòng nên thơ
Người về, về với cõi mơ,
Tỉnh cơn điên dại, cặp bờ Giác chơi.
Sen thơm cửa Phật gọi mời
Trẻ thơ hành-khất bời bời nhớ thương
Miếng ăn người vẫn nhịn-nhường,
Chia cơm cơn đói, góp hương nụ cười.
Thay dân người đã góp lời
Những câu cuồng nộ tuyệt-vời chí trai
Chân quỳ bệ vệ cùng ai*
Êm-đềm giọt lệ hai tay nâng giùm
Phải chăng chỉ một chiếc cùm,
Trói cả dân-tộc… phải đùm bọc nhau?
Phải chăng lẫn lộn vàng thau,
Ưu-phiền tích lũy thi hào hóa điên?
Ý Nga, 7.10.2005
*“Anh quỳ xuống hai tay bệ-vê
Để xin dâng một giọt lệ êm-đềm”
Thơ Bùi Giáng
CÔNG AN
ĐỘI LỐT TU H ÀNH
Miệng luôn luôn: –Mô Phật
Mà chỉ biết mỗi Hồ
Cộng sản sao tu thật?
Tu, sao cứ xin đô?
Ý Nga, 11.12.2007