Tưởng Niệm Quốc Hận 30/4/1975: ‘XIN ĐỪNG VONG ƠN’

XIN ĐỪNG VONG ƠN!

Tâm Tư Ngày Quốc Hận Thứ 43, giáo sư Nguyễn Thanh Giàu đã nói:
“Chúng tôi rất buồn khi thấy một số người sinh hoạt tôn giáo bị ru ngủ bởi một câu nói ‘tôn giáo không làm chánh trị’. Chính họ đã khoanh tay, bó gối, thản nhiên nhìn đồng bào chúng ta tiếp tục bị đau khổ, bị cướp bóc, bị tù đày và dần dẩn nước mất mà họ vẫn dững dưng…..Những người Vượt Biên và những người bỏ mạng trên đường vượt biên là những Anh Hùng…Nếu không có HỌ thì làm sao thế giới mở rộng vòng tay đón nhận người tỵ nạn…và nếu không có HỌ thì ngày nay làm sao có cộng đồng người Việt ở khắp năm châu…”
Và nếu không có HỌ thì làm sao ngày nay có nhà thờ, chùa chiền của người Việt ‘nguy nga, tráng lệ’… Thế mà Ngày Quốc Hận 30/4 biết bao người kể cả các ‘ngài’ lãnh đạo tinh thần tôn giáo không hề quan tâm đến, không một lời cầu nguyện và tri ân đồng bào bỏ mạng trên đường vượt biên hay cám ơn những người tỵ nạn cộng sản sớm đặt chân đến các nước tự do, có công khai phá cộng, xây dựng đồng người Việt khắp nơi….Những kẻ vong ơn này đã và đang đạp đổ đạo lý làm người của dân tộc Việt và đi ngược lại văn hóa, đạo lý của người bản xứ vốn xem nặng hai chữ ‘THANK YOU’. Vì ‘CẢM ƠN’ hay TRI ÂN’ là văn hóa và đạo lý làm người của các xứ sở văn minh, tiên tiến….Hai chữ ‘Cảm Ơn’ bị lãng quên và lu mờ ở các nước cộng sản: xã hội cộng sản Việt Nam ngày nay đã là vậy.

XIN ĐỪNG VONG ƠN

VONG ƠN’…Bài nói chuyện Tưởng Niệm Quốc Hận 30/4/1975 lần thứ 43, năm 2018 đáng phải nghe, nhất là giới sinh hoạt tôn giáo và qúy vị ‘lãnh đạo tinh thần tôn giáo’.
.

Chơn chất

Cao Bá Tuấn-18/05/2018 – Một Trung đội Trưởng Nghĩa Quân

Rất vui được nói chuyện với chú. Chú có thể cho biết tên tuổi, cấp bậc, đơn vị:

– À, tôi tên Nguyễn Văn Ba, Trung Đội trưởng Nghĩa Quân, sáu mươi sáu tuổi.

– Ngày 30/4/75 chú còn ở trong quân đội?

– Tới ngày 6/5/75…

– Nghĩa là chú vẫn cầm súng sau 30/4/75?

– Tụi tôi vẫn chiến đấu mặc dù đã biết có lệnh đầu hàng.

– Chú nghĩ gì về cuộc chiến tranh VN?

– Rất đơn giản: bên mình Việt Nam Cộng Hòa phải tự vệ vì bị bên kia là Việt cộng tấn công. Hễ buông súng là chết….

– Chú có thể giải thích rõ hơn một chút.

– Tụi nó đánh mình, phá hoại nhà cửa đất nước mình, bổn phận mình là phải chống trả để tự vệ. Cũng giống như bị cướp vào nhà, mình không muốn vợ con bị hại thì mình phải chống lại.

– Nhiều người cho rằng chiến tranh VN là chiến tranh ý thức hệ, chú nghĩ sao?

– Ý thức hệ cái con mẹ gì. Lính Việt Nam Cộng Hòa chiến đấu để tự vệ, chiến tranh ý thức hệ là sản phẩm của mấy cha mấy mẹ trí thức chồn lùi, sa lông. Mấy cha mấy mẹ muốn chứng tỏ mình “học giỏi, thông minh hơn người khác” nên chế ra vụ ý thức hệ để hù con nít…

– Vậy đánh nhau giữa Bắc Việt và Nam Việt không phải do ý thức hệ?

– Để tôi cho em một thí dụ dễ hiểu: nếu Cộng sản miền Bắc (CSMB) không xúi dục đám “Giải phóng miền Nam” (GPMN) và không đưa lính vào phá miền Nam liệu chiến tranh có xảy ra hay không? Nếu tụi nó cứ ở yên ngoài đó mà xây dựng “chủ nghĩa Cộng Sản”, dân miền Nam có đi lính không? Trả lời được câu này em sẽ thấy chẳng ý thức hệ con mẹ gì hết!

– Có người lại cho rằng chiến tranh VN là nội chiến, chú đồng ý không?

– Theo suy nghĩ của tôi nội chiến là người cùng một nước đánh nhau vì tranh dành hay bất đồng gì đó. Việt Nam Cộng Hòa và “Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, là hai nước độc lập không phải anh em trong nhà.

– Nói về anh em trong nhà lại có người cho rằng miền Nam và miền Bắc đánh nhau theo kiểu huynh đệ tương tàn. Chú nhận xét thế nào?

– Đó là ý nghĩ của đám trốn lính. Tụi nó là thứ hèn nhát sợ chết nên phải chế ra vụ “huynh đệ tương tàn” để từ chối đi lính. Tụi nó nại cớ “không muốn bắn vào anh em”.

– Một người viết cho rằng Việt Nam Cộng Hòa điên cuồng chống Cộng. Tác giả này còn đưa ra hình ảnh của hai nhân vật mà tác giả gọi là đại diện của hai quân đội. Một anh tên Lưu Quang Vũ lính miền Bắc, và Nguyễn Bắc Sơn của VNCH. Tôi xin phép đọc thơ của cả hai cho chú nghe (đọc thơ)…

– ĐM thằng nào viết ngu vậy?

– Chú có vẻ tức giận… xin cho biết lý do…

– Việt Nam Cộng Hòa mà điên cuồng chống Cộng thì đâu có chính sách chiêu hồi, đâu có bắt tù binh cả trăm ngàn nuôi ăn cho mập rồi trao trả? thằng cha này chắc chưa bao giờ cầm súng! Cũng chưa bao giờ biết rõ về Việt cộng. Chú em về biểu chả đọc bài của Trần Đức Thạch, cựu lính trinh sát Việt cộng về vụ thảm sát ở miền Đông. Hèn gì VNCH mất sớm chỉ vì còn có nhiều người quá khờ khạo và ngu xuẩn. Cha tác giả này chắc không biết vụ tết Mậu Thân, Đại Lộ Kinh Hoàng… Tui nói cho chú biết Việt cộng được “chính huấn” là đằng trước mũi súng của tụi nó kể cả con gà con chó đều là kẻ thù. Cho nên chúng giết dân vô tội không gớm tay. Được bao nhiêu người trong lính Việt cộng giống như ông Lưu Quang Vũ nào đó? còn cha Nguyễn Bắc Sơn làm thơ để giải sầu chứ đâu có Sĩ quan nào đem bi đông rượu đi hành quân. Lính khát nước cần nước chứ đâu cần rượu, hơn nữa giữa trận tiền mà say rượu thì chỉ huy sao được? Mạng sống của lính nằm trong tay mình, đâu có giỡn được?

– Xin phép hỏi chú câu khác: chú có thể kể lại diễn biến những ngày cuối cùng tại sao chú vẫn còn cầm súng cho tới sau 30/4?

– Tôi là Trung đội Trưởng Nghĩa Quân. Nhiệm vụ của tôi là đóng đồn ở địa phương… Có mười tám anh em dưới quyền tôi.. Ngày tan hàng tôi biết tụi du kích sẽ không tha mạng nếu bị bắt sống, do đó tôi ra lệnh anh em giải tán về nhà. Còn tôi thì xách cây M16 vô rừng. Tôi tính thí mạng cùi, nếu bị phát giác trước sau gì cũng chết vậy nên chọn cái chết cho đáng. Trong số mười tám anh em có sáu thằng tình nguyện theo tôi

– Rồi sau đó thì sao?

– Khi thấy êm êm tôi nói tụi nhỏ giải tán, trốn đi xứ khác đừng trở về nhà…

– Vậy là chú không trở về nhà? Chú có ân oán gì với du kích địa phương không?

– Thì chiến tranh mà, tránh sao được….

– Vậy có lần nào chú bắn tù binh khi bắt sống không?

– Để tôi kể cho em nghe vụ này: một lần lính đi phục tóm được du kích dẫn về trình diện tôi. Thằng du kích cỡ khoảng mười bốn mươi lăm tuổi, nhìn đã thấy ngờ ngợ. Tới chừng hỏi ra mới biết là con trai của thằng Ba Cội…

– Ba Cội là ai vậy?

– Bạn cùng quê, lớn lên nó theo Việt cộng… Nó là Đội Trưởng du kích, tụi tôi thỉnh thoảng cũng chạm nhau..

– Rồi chú xử con Ba Cội ra sao?

– Xử gì, con nít mà…. tôi đá đít, bạt tai nó mấy cái rồi đuổi về. Tôi biểu nó: nói với tía mày có ngu thì ngu một mình đừng xúi dại con mình đi theo… Vụ này Ban Hai Chi Khu làm hồ sơ chuyển tôi lên Quận. Cũng may ông Quận biết tánh khí tôi nên vỗ vai cười rồi cho tôi về. Ổng biếu tôi chai rượu nói: Tôi biết anh mà anh Ba….

– Sau này chú gặp lại Ba Cội không?

– Không, Ba Cội chết rồi.. Bị Thám Sát Tỉnh dứt…

– Còn con Ba Cội?

– Nghe nói nó qua Công An bây giờ làm lớn lắm. Thời gian tôi trốn, nó có ghé nhà vợ tôi hỏi thăm. Có cho mấy chục kí gạo. Nghe nói nó có cám ơn tôi ….

– Rồi chú ra trình diện hay bị bắt?

– Bị bắt. Trốn hoài mệt quá, cũng mấy năm sau nhớ vợ con mò về thăm …

– Chú bị bao lâu?

– Sáu năm tám tháng mười bốn ngày!

– Vậy sao chú không xin đi HO?

– HO gì tôi, mình đâu phải sĩ quan, mà chữ Anh chữ U mình đâu có biết gì…

– Sau khi trở về nhà chú có bị khó dễ gì không?

– Nói thiệt chú nghe, Việt cộng nó ghét lính Tổng Trừ Bị (ND, TQLC, BDQ…) một, nó ghét tụi tôi mười. Lính đánh giặc xong rồi rút còn tụi tôi, đây là tài sản vợ con xóm giềng, địa phương mình nên tụi tôi sống chết cũng cố thủ, tụi nó đánh hoài mà không chiếm được. Nó đì tôi sói trán, nhưng mình thua rồi thì cứ làm câm làm điếc mà sống.

– Chú có cơ hội nào gặp lại mấy anh em dưới quyền?

– Có, hai thằng em giờ nghèo lắm, còn ba thằng đi vượt biên. Tội nghiệp, huynh đệ chi binh thỉnh thoảng hùn tiền gởi về cho mấy đứa nghèo.

– Họ có giúp chú không?

– Có, mà tôi không nhận. Vợ con buôn bán cũng sống được, để dành cho mấy đứa em khổ hơn mình.

– Xin phép chú được hỏi một câu về chính trị: Có vài người đang hô hào hòa hợp hòa giải với Việt cộng chú nghĩ sao?

– Tôi cảm ơn chú em đã tôn trọng mà hỏi tôi, cỡ TĐT Nghĩa Quân học hành bao nhiêu. Nhưng như tôi đã nói hòa hợp hòa giải là anh em trong nhà có chuyện xích mích mới ngồi xuống mà nói chuyện. Còn đàng nầy nước mình là Việt Nam Cộng Hòa bị nước khác, là “Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đánh chiếm thì làm sao mà có chuyện đó. Tôi hỏi chú em: Tàu lục địa đánh chiếm Tây Tạng, Duy Ngô Nhĩ… liệu dân mấy nước đó có chịu hòa hợp hòa giải với Tàu không?

– Bây giờ nói chơi cho vui một chút, chú biết Nguyễn Tấn Dũng chớ?

– Biết…

– Thí dụ nếu ngày xưa chú đi kích bắt được NTD thì chú làm sao, cha này nghe nói trước đây cũng là du kích mà..

– NTD cũng cỡ tuổi tôi. Hồi đó có bắt được chắc cũng bớp tai đá đít vài cái rồi gởi về cho Ban Hai.

– Nếu chú biết trước NTD sẽ là TT sau nầy chú tính sao?

– Làm sao biết được? Nhưng như chú em nói nếu có thiên lý nhãn thấy được vị lai tôi sẽ tính cách khác!

– Cách nào chú có thể cho biết…

– Bị mật quân sự mà chú em, làm sao cho biết được …thì cũng cỡ như người nhái Mỹ với Osama Bin Laden vậy thôi (cười….) – Vậy chớ bây giờ hỏi vui chú em điều này: đố chú em biết đám mới về hưu kỳ rồi (NTD, TTS, NSH…) đang làm gì ? Bí hả ? Tụi nó đang viết kiến nghị ! Thằng Cộng sản nào về hưu cũng giỏi viết kiến nghị hết. (cười…)

– Cụng ly cái chú Ba…. Tôi thấy chú lớn tuổi rồi và cũng đã cống hiến phần vụ của mình cho Tổ Quốc. Giả sử bây giờ nếu đất nước Việt Nam Cộng Hòa cần, chú dám cầm súng trở lại không?

– Già rồi, giờ chỉ nghỉ ngơi vui với con cháu. Nhưng nếu phải chiến đấu để lấy lại đất nước Việt Nam Cộng Hòa từ bất cứ ai chết tôi cũng chịu chú à. Cầm súng không nỗi thì cầm dao, bất cứ cái gì….

– Chiến tranh qua rồi giờ nghĩ lại chú có thấy căm thù lính bên kia không?

– Không, lính chỉ biết theo lệnh. Căm thù là căm thù đám lãnh đạo. Đám này đã lừa gạt lính của nó vào trong nầy chết cả triệu. Cả triệu gia đình ngoài kia mất người thân đến nỗi không có cái xác mà chôn. Hồi đó thiếu gì dịp bắn chết tù binh rồi quẳng xuống sông phi tang mà mình làm không được, ngoài chiến trường bắn nhau thì OK nhưng bắt tù binh rồi tôi chuyển qua cho Ban Hai thẩm vấn coi như mình xong nhiệm vụ… Cũng là con người với nhau cũng có gia đình, cha mẹ, vợ con sung sướng gì bắn người đã ngã ngựa?

– Theo chú những người Cộng sản có nghĩ như vậy không?

– Tôi đã nói rồi, tụi nó được chính huấn coi mỗi thứ trước đầu súng là kẻ thù cần phải giết hết. Thương binh của nó nó còn giết phi tang huống hồ gì lính mình. Bởi vậy mình thua nó vì phía bên mình còn nhân đạo quá!

– Dạo này có nhiều cuộc biểu tình về môi trường mà lượng người tham gia không đông. Có vẻ như dân Saigon rất thờ ơ cho chính tương lai của đất nước và của gia đình họ. Chú có ý nghĩ gì không?

– Giỡn hoài chú em mày! Để tôi nói cho chú em mày rõ: dân Saigon thứ thiệt thì hoặc là ở nước ngoài hoặc là chết tù chết biển hết. Còn dân “Saigon” bây giờ đa số toàn tụi Ba Ke 75. Tụi nầy thừa hưởng biết bao quyền lợi từ “bác” và “đảng” đâu có ngu gì chống! Cỡ phân nữa Saigon bây giờ là dân nguyên thủy Việt Nam Cộng Hòa thì Việt cộng hết nước sống!

– Chắc chú biết chuyến thăm của Obama. Ổng còn ghé ăn bún chả rồi thăm chùa Tàu gì đó ở Saigon…

– Biết chớ, có điều Tổng Thống của chú em đi lộn chỗ! Đáng lẽ ổng phải ghé mấy cái quán “phở chửi” “cháo mắng” để biết “văn hóa của Xã Hội Chủ Nghĩa”. Thay vì viếng chùa Tàu ổng nên đi thăm Nguyễn Trường Tô và Sầm Đức Xương (mấy thằng cô hồn các đãng môi giới và mua trinh nữ sinh) để học thêm về “đỉnh cao trí tuệ của loài người”…

– Chú Ba vui quá! cảm ơn chú về cuộc nói chuyện này. Chú có muốn nhắn gì với anh em không?

– Ai?

– Những người lính cùng chung chiến tuyến ngày xưa.

– À, vậy thì tôi xin có chút lời: Thưa anh em tôi Nguyễn Văn Ba, TĐT Nghĩa Quân xin có lời chào hỏi anh em mình: Tôi chỉ muốn nói là tôi hãnh diện từng chiến đấu dưới cờ của Việt Nam Cộng Hòa như anh em. Tuổi trai trẻ của tụi mình đã không phí phạm. Tôi cũng có nhiều dịp gặp anh em thương binh thỉnh thoảng ngồi uống cà phê, hút điếu thuốc. Anh em coi vậy chớ hãnh diện lắm vì đã cống hiến phần thân thể mình cho đất nước. Khổ thì có khổ, nhưng tới ngày chết tụi tôi còn ở trên quê hương không bao giờ mất đi niềm hãnh diện từng là người Lính Việt Nam Cộng Hòa. Đi dân nhớ, ở dân thương; phải không các chiến hữu?

Cao Bá Tuấn-18/05/2018

Bạn Hay Thù – 25.4.2018

*Thơ Ý Nga (25.4.2018: Bạn Hay Thù)
Phim Youbube, PPS: Lỗ Trí Thâm (MẬU THÂN, ANH NHỚ GÌ KHÔNG?)
>>Nhạc Dân Chủ Ca (EM VẪN NHẮC, hòa âm và trình bày: Ca Nhạc Sĩ Nguyễn văn Thành)
>>Cám ơn VIỆT NAM nguyệt san
DI TÍCH CỔ? 
DZÔ, TÍCH, KỸ!
 
Xới, đào, phá, đập là tài
Bao nhiêu di tích, bấy “ngài” có… ăn
Phải chi chúng biết ăn… năn
Thơ đâu than vãn, cằn nhằn giùm dân!
Ý Nga, 12-11-2014
 
XƯA CHỒM HỔM
NAY: CHỒM, CHÔM
 
Bộ đội thôi ngồi chồm hổm
Từ lâu thành cán bộ tồi
Tối ngày nằm trên nhung gấm
Ra lệnh “Giết! Cấm!” dân thôi.
Thôi còn thích hổm, chỉ chồm
Với tay nhám nhúa cướp, chôm
Mặc Nước nợ như chúa chổm
Mặc dân lao động ôm đồm!
Ý Nga, 12-11-2014
VIỆT CỘNG: 
HỒ QUẢNG 
HAY CẢI LƯƠNG?
*
Phảnh Phá, Dì Phảnh, Xáng Xáng Lìu, Xách Xủi,
Bạc Cấm Lùng: các điệu hát xuất xứ từ tuồng Tàu
trong cải lương Hồ Quảng (nhạc Đài Loan trong các
phim tình sử Tàu ăn khách của những năm 1962-1963)
*
Xì xụp lạy, triều đình toàn giặc Hán
Áo, mão, giày… hồ quảng hay cải lương?
Việt hay Tàu mà biến tấu khác thường?
“Phảnh Phá”* gian thần, nịnh thần “Dì Phảnh”*
 
Trung can nghĩa khí? Nhốt tù thiệt bảnh!
Kia quan văn, nọ võ tướng, thư sinh…
Thủ tiêu gần hết các bậc cao minh
Chập chõa* cheng cheng; keng keng mõ, kẻng.
Đảng bám như loài rận cua, rận bẹn
“Xáng Xáng Lìu, Xách Xủi, Bạc Cấm Lùng*
Đã “cấm lùng” sao vàng bạc lung tung?
Cơ hội chủ nghĩa: lầu son, gác tía.
Đảng độc địa ăn chia phi chính nghĩa
Sáng sáng liều” hút sách, sủi bọt bia
Hán đi đâu, đảng theo đó chầu rìa
Kìa… kia… kỉa: Việt gian cùng Việt Cộng!
Ý Nga, 12-11-2014
 
*Chập Chõa: (Chũm chọe, Não Bạt) là nhạc khí
 
 
TOÀN NGỒI 
CHIẾU HOA
 
Người lẻo mép đỏ lòm,
Kẻ cãi cọ om sòm,
Tranh ngôi nhau nhấp nhỏm
Mặc dân tối om om!
Hổng ai trật hết trơn,
Ai ai cũng giỏi hơn,
Đồng chiếu hoa hớn hở.
Chiếu trơn: một góc, hờn!
Viết gì cho Việt Nam?
Tự do ai phán, đàm?
Hỡi văn, thi, nhạc “sỉ”?
Mạnh khỏe và tiếng tăm?
Ý NGA, 20.2.2016
 
*SỈ: cố ý viết dấu hỏi với ý biếm, thay cho chữ SỈ NHỤC
 
 
Ý Nga kính chuyển và cám ơn:
Kính mời quý vị bấm vào những ‘’links’’ tô vàng sau đây để nghe nhạc:
 
EM VẪN NHẮC
Nhạc và trình bày:
NGUYỄN VĂN THÀNH
(hi-speed)
(dial-up)
 

MẬU THÂN, 

ANH NHỚ GÌ KHÔNG?

Thơ Ý Nga
Nhạc Dân Chủ Ca
Hòa âm và trình bày: Ca Nhạc Sĩ Nguyễn văn Thành
Phim Youbube, PPS: Lỗ Trí Thâm
 
Danchuca đã thực hiện hiện để tưởng niệm 40 năm Tết Mậu Thân và cuộc tàn sát tập thể ở Huế từ bài thơ cùng tên của Ý Nga.
Xem phim: 
Kính mời Quý Vị vào links sau đây để xem video, PPS và nghe nhạc :
(hi-speed)
(lo-speed)
 
Tím đen, xác rỉ nước vàng
Người tan nát mặt, họ hàng biết ai?
Chặt ngang cổ, bổ ngang tai
Đâm bàn tay thủng, kẽm gai xâm vào*
 
Cọc tre xuyên đến đỉnh đầu
Cụm năm người chết, cụm xâu cả mười
Sình trương bao xác đứng ngồi
Máu me rùng rợn, rã rời, trơ xương
*
Mưa rơi ray rứt đoạn trường
Con thơ khóc Mẹ, vợ thương khóc chồng
Mảnh nào nhận dạng bà, ông?
Mảnh nào rửa thối động lòng quật khai!
*
Cát Xuân, Điên Đại, Đá Mài,
Bãi Dâu, Hương Thủy, Phú Bài, Bao Vinh*
Trường Tiền, An Cựu… bao tình
Đông Ba, Đại Nội… tử, sinh não nùng.
 
Đạn xuyên ót, sọ vỡ tung
Máu me kinh hãi buồn giòng sông Hương!
Huế nào tang trắng muôn phương
An Hòa, Thành Nội… tai ương đã từng
*
Mưa thê thiết, xác trợn trừng
Đường nào cũng máu! Lệ từng con tim!
Đạn bay tứ hướng truyền âm!
Cha con, chồng vợ gọi thầm tên nhau
Truồi, Gia Hội, Phú Văn Lâu…
Thủ tiêu, ám sát, chặt đầu, cuốc phang.
*
Chết không ai thắp nén nhang*
Chết oan vô tội hàng hàng thây dân
Chết không hòm gỗ che thân
Chết không giọt lệ thân nhân sụt sùi.
*
Áo Vàng, chùa Huế… bao nơi
Nơi nào không có máu sôi trong hồn?
Huế đau! Em nhớ Saigon!
Nhà em cũng cháy, chỉ còn tàn tro.
*
Anh linh yên giấc ngàn thu!
Chúng tôi còn sống chẳng mù lương tri
Không chờ Tết mới nhớ về
Mỗi ngày mỗi nhớ! Trăm bề tâm đau!
 
Ý Nga, 9.2.2008 -Mồng Ba Mậu Tý
——-
*Dùng dây kẽm gai xâm xuyên qua lòng bàn tay người
*Cả nhà đều bị giết.
&Tài liệu đã đọc:
-“Huế, Tôi và Mậu Thân” của Nguyễn văn Phán.
-“Mậu Thân, Nỗi Đau Khôn Dứt Của Huế” của Lê Hàn Sinh.
– “The Vietcong, Massacre At Hue” (Cuộc thảm sát của Việt Cộng ở Huế) xuất bản năm 1976, Vintage Press, New York của Bác Sĩ Elje Vannema, người có mặt ở Huế khi biến cố xẩy ra.
-“Tội Ác VC qua Hồi Ký Của Người Lính Già”: có khoảng 5.800 người bị giết tập thể tại:
1-Khe Đá Mài, quận Hương Thể
2-Bãi Cát Xuân Ô Điên Đại, quận Phú Vang
3-Sau chùa Áo Vàng, quận 2 đường Chi Lăng
4-Bãi Dâu, quận 2 phía Bao Vinh
 

KHÁN, THÍNH GIẢ PHÊ BÌNH bản nhạc 

MẬU THÂN, ANH NHỚ GÌ KHÔNG?

(Đọc ngày 21-2-2016)
bobby5605 6 years ago: ai là người giết vợ bỏ con ai ra lệnh cho phạm văn đồng ký giấy bán nước? Ai là kẻ đã đưa học thuyết ” Khủng Bố” đó vào Việt Nam? Ai là kẻ đã gây nên cuộc chiến vô nghĩa chia cắt đất nước, đẩy hơn 3 triệu thanh niên vào cảnh huynh đệ tương tàn? Ai là kẻ ra lệnh thảm sát hơn 6000 đồng bào Việt Nam ở Huế?
 buithixuan100 6 years ago: CSVN là những đứa con chi bảo của HCM, nên những đoạn đường chúng đi qua phải đầy xác người, đầy oan hồn nhân dân. Những tội ác nầy của chúng phải được xử công khai trước tòa án Quốc Tế về chiến tranh diệt chủng. 
 AAAA: Xem nhung doan phin tai lieu nay`, tuoi tre chung toi thu` bon VC thau xuong. Cung do HCM mang chu nghia CS ngoai bang tu` Nga, Tau` ve de giet dan toc VN. Day chinh’ la bang` chung’ toi ac’ tay` troi`do bon VC gay nen.
 +manh438438 @manh438438: nên nhớ tội ác của VC khong chỉ ở Huế (Tết Mậu Thân) mà cả ngàn vụ như thế!
 5 years ago: Campuchia thì có Pol Pot ‘’vỉ” đại . VN ta cũng có Bác Hồ và Bác Duẩn vỉ đại!
+baothuan @baothuan: 1 bà già gần chết trong 1 căn nhà tồi tàn có tiếng gõ cửa dồn dập đe dọa. Bà già hỏi “Ai đó?” Trả lời: “Tử Thần đến” Bà già tự nhủ: “Cám ơn Trời Phật, cứ tưởng bọn Việt Cộng!
  5 years ago:không khốn nạn, ác độc không phải lũ CS như: Lenin, Stalin, Mao, iL Sung Jong, Il PolPot, Hồ, Duẩn Điên… Hãy xem bọn Lênin ra lệnh tàn sát trẻ em và đàn bà watch?v=ZoVSNWGUoHw&p=AD9014AB2808D737&playnext=1&index=11
 Hong Le 5 years ago: Xin các bạn thông-thái làm ơn bàn tính cách nào để “giúp” mấy trự trong bộ-chính-trị đảng csvn: mấy tên này giàu lắm rồi, tiền bạc xài 100 đời sau chưa hết, bảo chúng hãy ngưng tham-lam bòn-rút tài-sản quốc-gia, để tiền này giúp đỡ dân chúng đỡ đói ngày nào mừng ngày đó. Không nên dùng những lời lẽ không đẹp hạ nhau làm gì; mất hẵn Văn-Hóa VN. Làm được như vậy; có thể tránh khỏi một cuộc vùng dậy của nhân-dân Việt-Nam; y như Nhân-dân Ai-Cập tuần vừa rồi; tránh một cuộc tàn sát không cần thiết. 
Tin chưa phối-kiểm: Hôm qua Feb. 16/2011 đảng csvn đã thay một loạt đại-sứ (hơn 30 tên). Trong những ngày sắp tới mấy tên cựu đại-sứ sẽ lần lượt về nước, không biết có tên nào sẽ theo gót Đinh-bá-Thi (cả nhà đã bị tai-nạn giao-thông-chết). Cái khâu này rất thường xảy ra trong chế-độ cộng-sản! 
 buithixuan100: Bạn nên đưa Mỹ có tội diệt chủng ra trước. Còn Việt Nam theo sau
4 years agocac bac a…….sach bao cua CSVN noi la ho khong giet “nhan dan” ma chinh la VNCH giet nhan dan thoi, roi d-o^~ cho ho (toi khong biec la ong HOANG PHU NGOC TUONG se noi sao day ?) Con co 1 so VC con noi la no o Hue ma no co thay gi dau. Dung la luan dieu cua CS! Lam sao no thay duoc? Neu ma no thay duoc thi no lam gi con “NOI DUOC”
4 years ago Biepbuoc Bi @theyeunuocVN: Tai sao phai dua My ra toa an ve toi “diet chung”? Noi toi o (CALI) co rat nhieu COCC sang day “du hoc”, tui no xai tien thi anh va toi chi co “nam mong” thoi chớ toi va anh lam gi co tien nhu vay de ma tieu Toi nghi la anh rang ma trung thanh voi “dang” de duoc nhieu tien, roi cho con di nuoc ngoai xai cho da 🙂
Quang Rem @VreaperZ: Người ta chống Cộng chứ có chống lại mày, chống lại gia đình mày, hay chống lại dân tộc VN đâu mà mày lên tiếng, hay là mày cũng là thằng cs tham nhũng? Nếu mày là cộng sản thì mày biến về quê cha, đất tổ của mày là TQ và Liên Xô đi. Ở VN chết có ngày.
 Vậy mà suốt quãng đời HS-SV tôi có biết gì đâu. Ôi không ngờ những người theo cộng sản lại vô nhân tính thế. Tôi thề sẽ không bao giờ theo cộng sản.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
 (Đọc ngày 1-2-2016) 
Hung Nguyen 10 months agoIsis ngày nay và Việt Cộng ngày nào: việc họ làm giống nhau như hai người sinh đôi. Ai không biết VC thế nào chỉ việc xem những gì nhân dân Iraq và Syria gánh chịu bởi tay Isis thì sẽ rỏ. Tôi nhận biết như thế, có ai phản biện không nào?
 +Hung Nguyen: Tôi đồng ý.
 
 
X 6 years agoNên nhớ ko ác ôn ko tàn nhẫn, ko ảo tưởng, ko điên khùng ko là CS và HCM!
Charli Doan 3 years agoTHUONG D-E^’ HO*?I CO THAU CHO VIET NAM NAY? AMEN!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
(Đọc ngày 4-2-2015)
HUẤN (BỈ)Sent: Thu, Feb 5, 2015 1:38 am, Subject: Đón Xuân xin đừng quên TẾT MẬU THÂN 1968 – Ý Nga, Nguyễn văn Thành, Việt Dzũng, Kim Liên
Cám ơn chị Ý Nga… 
Chị ơi ! Hơn 5.000 người bị chôn sống ở Huế thế giới không để ý tới nhưng vụ Mỹ Lai và tướng Nguyễn ngọc Loan bắn tên CS hai Lém các hình ảnh này thì bị Nhắc nhớ hoài?
KIM LIÊN –U.S.A.Sent: Wed, Feb 4, 2015 6:50 pm
Làm sao quên được Mậu Thân
Lấp xác, cứ thế đắp dần lên nhau
Không phải chỉ Huế mới đau
Miền Nam nước Việt khắc sâu trong lòng.
Nó muốn ta quên? Đừng hòng!
Nghìn thu mãi mãi trong lòng khó nguôi!

 LittleBonsai2009 – 5 years ago – in reply to Tít MítBon CS Ac qua! Nhung hinh anh dua len youtube khong the nao choi duoc toi ac bon no va nhung hinh anh that su ve cuoc doi HCM ma nhung su gia da suu tap duoc. Bon CS khong bip da^n duoc cho nen no ra lenh cha^.n trang youtue, khong cho VN xai vi no so dan chung biet bo mat that cua no…

LOC LE 5 years agotội ác cộng sản không thể nào kể hết được!

 5 years agoNhững kẻ thất học, vừa trong rừng sâu đánh về thành phố, được học dăm điều trong học thuyết cộng sản, được phong hàm “giáo sư”, sáng trèo lên bục giảng cấp đại học, tối chui vào các lớp ”bổ túc văn hoá” bậc phổ thông để “hoàn thiện kiến thức”,nay bỏ ra vài trăm nghìn là có bằng đại học nên chẳng lạ gì VN vẫn tụt hậu so với các nước Châu Á khác

mrHh02082002 – 3 years agoNguoi dan mien Nam nuoc Viet se mãi khac ghi trong long nhung toi ac tan bao, khat mau cua Cong San khi ta^’n co^ng va tan sat gan 7000 nguoi dan vo toi trong bien co Mau Than 1968 ! Xin nghieng minh nguyen cau cho 7000 nguoi dan co do Hue da bo mang duoi ban tay tan bao khat mau cua CSVN!

buithixuan100 – 4 years ago

Trách ai sinh thứ họ Hồ.

Để cho nước Việt như đồ vất đi .

lechinhluan – 5 years agoGán ghép tiếng ”tay sai, bán nước, phản quốc, phản động…” cho những người không theo mình để tiêu diệt là thủ đoạn độc tài, bá đạo của Stalin, được Hồ Chí Minh sang Nga học rồi đem về nước áp dụng.

buithixuan100 – 4 years agoCái hèn của Hồ chí Minh và CSVN là gây tội ác nhưng không dám nhận. Cái nhục của Việt tộc là đã cưu mang bọn người phản bội tổ tiên và đồng bào họ, dâng hiến đất biển, đảo… cho Tàu cộng. Thảm sát đồng bào Huế vào Mậu Thân năm 1968 là một trong những hành động tàn ác nhứt của những người chuyên chính đi làm cách mạng cho đệ tam quốc tế.

Minh Rau Nghe An – 4 years agoNhin`nhung hinh` anh nay`cang` them cam thu` bon VC khat’ mau’.  Chinh ten gia` HCM di lam tay sai cho lu CS quoc te ngoai bang, mang chu nghia ngoai lai ve de giet dan toc Viet Nam. HCM : tao nguyen rua? may`: chet nam phoi thay suot kiep, de may den toi ac do may gay ra cho dan toc Viet Nam.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
From: Tony Wu
Sent: Sun, Feb 21, 2016 9:35 am
Xin mời nghe 4 ca khúc đấu tranh của Nguyễn Văn Thành
Xin chúc mọi người cuối tuần vui khỏe và bình an
Tony phước

Dân chủ ca của Nguyễn văn Thành

 

*QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN LÀM CHI: 14.5.18 * Truyện ngắn & thơ Ý Nga

*Tranh: Lê Thúy Vinh & A.C.La

Truyện ngắn 
Ý Nga
KHOE BẠN
(Trích tuyển tập CHỊ EM ƠI!)
Thúy đau tai và nhức cả đầu với Bà nọ khoe mãi ông… chồng:
-Tài cao, đức trọng, làm giàu không ai bằng, và… sợ tôi nhất nhà.
Tưởng Việt Cộng sợ bà thì mới oai chứ hay ho gì mà bà đem ra quảng cáo một ông-chồng-sợ-vợ. Đã vậy, bà còn được ông Kim tiếp lời giả dối, khoe… bà vợ theo kiểu XHCN (Xạo Hết Chỗ Nói) oang oang cả phòng, rằng:
Trên đời này vợ tôi là ngoan nhất, hiền nhất, đảm đang nhất. Gia đình tôi, ai cũng thương vợ tôi hơn cả bầy con ruột rà vì vợ tôi giỏi nức tiếng thiên hạ, Mẹ của tôi xem cô con dâu như… thiên thần, còn các chị em của tôi ai cũng sợ vợ tôi lắm!
Chuyện khoe chồng, khoe vợ không dừng lại ở đó, đã có “thiên thần” Lém đổi đề tài sang khoe… con:
-Mấy đứa con tui không đứa nào chịu lập gia đình với người mình là vậy!
Chúng nó ra kỹ sư, bác sĩ cả và làm lương rất cao mà nhìn… xuống những gia đình Việt cứ khoe vợ, khoe chồng suốt ngày thế này chúng cũng ngán ngẫm: “Quá thấp!”. Tụi nó chỉ muốn lấy người Canadian ngang ngửa tiền tài và chức tước với tụi nó thì mới xứng. Lấy nhau xong, việc gì cũng chia đôi cho công bằng, không ai được quyền bắt nạt ai làm dâu, làm rể chi cả. Chúng nói rồi, cưới xong là sẽ dọn đi tỉnh bang xa, không gần gia đình hai bên, để chẳng bên chồng hay bên vợ của ai được quyền ức hiếp người cô thế…
***
Bây giờ là đầu tháng Năm!
Vừa xong bổn phận phụ giúp anh em làm báo Tưởng Niệm Tháng Tư, Thúy có cả hàng tấn công việc phải làm mà tự nhiên khách-không-mời ở đâu kéo đến cả chục người, ngồi cà kê dê ngỗng toàn những chuyện vô bổ, làm Thúy mất gần nửa ngày quý báu. Rõ phiền cho những kẻ nhiều chuyện này!
Họ là những kẻ chưa bao giờ bỏ ra được 5 phút để giúp đỡ Cộng Đồng hay bất cứ ai không đem lại lợi lộc cho họ. Chẳng những thế, họ còn là những kẻ “áo gấm về làng” để khoe của và ăn chơi hàng năm, rồi trở lại trú quốc, họ chỉ vẽ cho nhau cách hay nhất, ít tốn kém nhất, để bắt đồng bào nghèo khổ nhất trong nước cung phụng cho họ thế nào là tuyệt vời nhất. Ai cũng là những kẻ chẳng ra làm sao, đi đến đâu thiên hạ cũng ghê tởm như đuổi bọn VC nằm vùng mà không biết nhục. Mỗi một người này là một sự ích kỷ lồ lộ ra ngoài không cần che giấu, lấy đâu ra được những vợ, những chồng, những con cái toàn “thiên thần” thế kia? Không hiểu sao những con người này có thể “mở khúc ruột ngàn dặm” ra một cách dễ dàng chỉ để khoe toàn chuyện… giả tưởng không bao giờ có như thế được? Làm sao mà họ có thể đem “quỷ thần” của họ ra khoe mà không biết ngượng miệng chút nào?
Xua được những “thiên thần phụ huynh” ra khỏi nhà, Thúy thật sự chỉ muốn… thiền thân một giấc cho tỉnh người để tiếp tục công việc bề bộn, nhưng còn Hằng, một người bạn văn chương đang ngồi chờ, nên Thúy phải trở lại vấn đề đang nghe bạn tâm sự (trước khi “quỷ thần” đến).
*
Thủy Hằng bực bội:
-Họ đúng là quỷ thần chứ thiên thần gì! 
Mình trở lại vấn đề có nên gác bút không đây? Anh ấy chửi muốn tắt bếp luôn rồi!”
Thúy cười:
-Sao? Những “thiên thần” kia khoe vợ chồng con cái, còn nàng thì định nói xấu chàng cho đã tức phải không?
Thủy Hằng phân bua:
-Mình đang tâm sự với bạn, chứ có người thứ ba nào biết đâu mà nói xấu? Mình buồn và ấm ức quá mà không biết tìm ai tâm sự cho vơi?
          Thúy vỗ vai bạn và khuyên:
-Bồ tèo cứ viết, dù bếp bị tắt!
Bạn cười:
-Bộ Thúy định áp dụng lý thuyết đỏ trong nước: cán bộ chống tham nhũng giàu hơn bọn tham nhũng sao?
Thúy cũng cười:
 -Thơ văn đến mà không biết tiếp đãi thì văn thơ sẽ đi ngay. Hằng lạnh nhạt thì ai cho Hằng ấm áp? Muốn trị tắt bếp rất dễ, xin mách bồ rằng, đừng chẻ củi chụm lò ba kiềng nữa! Hãy ngưng mua sắm quần áo, nữ trang chừng vài lần là có thể mua được cái lò điện rồi, bếp tắt thì cứ tách một cái là bật lên, lại được nóng đỏ ngay! Bảo đảm cơm không sống, cá chẳng ươn, khoai không sượng! Mà Hằng nhớ đứng gần bếp mới tích tắc bật lên kịp thời, chứ bàn phím chữ cứ gõ gõ, suy suy, nghĩ nghĩ trong phòng sách thì cháy nhà luôn, nói chi chỉ tắt bếp!
          Bạn lại rù rì than vãn một hồi:
Tại, bị, bởi, thì là…”
Thúy trêu:
-Vẫn bị la mắng tơi bời vì văn chương ư? Có chi khó đâu nào! Nếu cô nàng có thể thái những lát thịt mỏng như tờ giấy thì cũng có thể thái những lời mắng ấy ra mỏng dính trên tờ giấy, bằng những cây viết chì đầu nhọn như kim, có nội dung chuyền tải những chất trụ sinh mạnh nhất vào hồn của Cục Cưng nàng để trị chứng hung dữ mà. Nhưng “bày biện” xong thì nhớ tẩy hết những lời không hay, những ý không thanh kẻo tanh tưởi văn thi đàn hải ngoại nha (như Bạn thái thịt xong thì nhớ rửa thớt bằng sà bông, thuốc tầy và nước sôi để khử trùng vậy!). Tâm sự khác với kể xấu! Nếu nàng biết biến những cái xấu của chàng thành nét đẹp là cả một nghệ thuật của sự kiên nhẫn đó nàng ạ!
Bạn còn nhớ món Chuối Chát Chua Ngọt ngày Tết của người Quảng Nam không? Mình phải khứa trái chuối chát thành từng lát mỏng mà không cho đứt ra khỏi trái, cũng không được để thâm đen: khứa đến đâu phải nhanh tay ngâm vào nước muối hòa chanh đến đó, sao cho khi hoàn tất thì trái chuối vẫn trắng trẻo đẹp đẽ như da nàng ở tuổi xuân thì, rồi đem ngâm vào dấm chua chua (như lời “anh ấy” thường la bạn) ngâm nhiều gừng cay thật cay (gừng trị ông “Xã”, ông Quận, ông Tỉnh nào thường cằn nhằn rất hay và trị say rượu cũng tuyệt). Nhớ là phải thêm vào đường cát trắng ngòn ngọt (y như lúc Người Ta mới theo tán tỉnh bạn). Món ăn này tuyệt vời ở chỗ vẫn giữ được vị chan chát cố hữu của cái tên chuối chát đã mang (như những lỗi lầm sơ hở bạn đã tạo ra, cho Họ có cái cớ gây… gỗ, gây… sắt, gây… nhựa lung tung với bạn) nhưng lại ngọt ngào, thơm thơm, chua chua vừa đủ cho các đấng mày râu đưa cay, hòa vào vị đắng của men rượu, mà chỉ có thể say… say như lúc theo đuôi nàng nhưng không thể say… sưa được. Có khó nhọc như thế thì lúc đem dĩa Chuối Chát Ngâm Gừng ấy ra mời khách, nàng mới thấy hãnh diện tài nội trợ giỏi của phụ nữ VN chứ! Phải không nào?
Hãnh diện, như nhìn bài thơ ưng ý của nàng nằm khoe dáng trên các trang báo của những người chủ bút khó tính nhất thế giới nhưng lại biết trân trọng mọi sáng tác tâm đắc của các Cộng Tác Viên, hay như chị Diễm Buồn: không bao giờ đòi hỏi bài phải mới hoặc bài phải độc quyền cho tuyển tập in chung.
Hãnh diện, nếu Bạn biết sáng tác theo ý nghĩa NGHỆ THUẬT VỊ NHÂN SINH, VĂN DĨ TẢI ĐẠO và biết đem cái xấu vào văn chương mà trau chuốt thành nét đẹp để cảm hóa mọi người, tặng họ một chút suy tư về Chân, Thiện, Mỹ cho cuộc sống (không phải cứ khư khư cái kiểu “rất tâm tư” của ông đại tướng “Lạ” VC trong nước nhé!)
***
          Hằng lại thở than trường hợp của Nguyệt, một ngòi viết chống Cộng sâu sắc khác:
Vì, rằngtại, bởi…”
Thúy nghiêm chỉnh:
-Nguyệt lỡ về làm dâu một anh vũ phu sao? 
Đang vừa làm thơ, vừa làm bếp vừa… bị đòn ư? 
Sao mà Nguyệt khờ quá đi! 
Nguyệt quên rằng mỗi người phụ nữ có cả kho vũ khí từng xử dụng qua một cách nhuần nhuyễn khi làm chàng điêu đứng trước đây? Ý Thúy nói là sự ngọt ngào hay nước mắt ấm ức, như khi phải thái củ hành, chứ không phải cả một kho… dao lớn, nhỏ đủ cỡ của đầu bếp đâu nhé. (Những thứ ấy chỉ dùng để tự vệ khi quân trộm cướp lẻn vào nhà thôi. Hãy tự vệ khi cần! Thúy nhấn mạnh: chỉ tự vệ thôi nhé! Chiến tranh VN đã kéo dài quá nhiều năm vì bọn vô thần rồi, đừng đua đòi theo VC, gây chiến lung tung mà có ngày tự chuốc họa vào thân đấy!).
Nguyệt nên học cách biết kháng cự và biết tự bảo vệ khi ở thế yếu! Nếu không, sẽ bị “cai trị dài dài” như VC đã cai trị dân ta mấy mươi năm qua.
Còn một cách hòa bình và êm đềm hơn nữa nè: đem những cái vô lý của “Phu Quân họ Vũ” vào thơ mà xào, mà nấu, mà giã, mà băm, mà ninh, mà luộc, mà chà bông… sao cho ra một mâm cao lương mỹ vị để mọi “thằng… Chả, thằng… Lụa” ác nhơn, sát đức đều chẳng những biến thành một “anh ấy hiền từ, đức độ” mà đọc xong là biết “thương vợ hơn thương… thân” như  tên Kim lúc nãy liền.
Mà bạn nhắc giùm Nguyệt là khi viết xong Nguyệt nhớ gửi cho Mình-của-Nguyệt đọc, khi Mình… kia đã nguôi cơn giận, chứ “Lửa” đang bừng bừng mà “Mình… nọ” đổ thêm dầu vào, dù là dầu đậu nành, đậu phộng hay dầu bắp, dừa, mè, hào của ta hoặc dầu ô liu, sà lách, hướng dương, canola của Tây.v.v… thì cũng lại cháy nhà lần thứ hai ngay đó. Xin chừa! Nhớ chửa? Vả lại, hắn dám đánh “con gái Quảng Nam” thì tay hắn cũng đau điếng rồi. Tội nghiệp! Đau rứa thì “lòm reng mòa” (làm sao mà) cầm nỗi trang thơ của Nguyệt, “núa chi lòa” (nói chi là) đọc?
          Hằng tức tối:
Thấy Nguyệt bị đổ máu vì hắn hoài mà Hằng thương quá đi!
          Thúy lạc quan:
-Chèn đét ơi! Tại sao sau 1975, tay VC nhuộm biết bao nhiêu máu thân nhân của Nguyệt, Nguyệt đơn thân cô lẻ, từ một nữ sinh khuê các đã tập tành bán buôn chợ trời mà dư cách đối phó để đưa cả gia đình vượt thoát tìm được tự do, rồi còn bảo lãnh cả nhà sang đây, mà bây giờ bị đổ chỉ có vài giọt máu, Nguyệt lại không biết cách nhõng nhẽo, phản đối hay tự vệ? Có khó gì nè? Nếu cần thì nhắc Nguyệt lựa cái dĩa nứt hay cái chén… mẻ nào gai mắt nhất mang đập… xuống đất cho bể tan tành, để đánh thức cái lương-tâm-toàn-răng-giả hổng biết cắn rứt của Gã (hổng phải chén… me, chén… mè hay chén… kiểu nha! Me để dành nấu canh chua, mè để dành ăn chay, bỏ uổng lắm! Bao nhiêu là người đói ở Phi Châu phải làm bánh bằng bùn cho con nít ăn tưởng tượng đó Hằng ạ, đừng phung phí của “giời”). 
Dẫu biết rằng khi Tên Đó đánh Nguyệt thì đã đánh trên khuôn mặt mỹ miều không một chút xót thương, nhưng Nguyệt nên mở lượng từ bi: chỉ nên đập chén dĩa xuống đất chứ đừng giận quá mất khôn mà nhè cái đầu dễ thương của Anh Ấy đập thì chút nữa làm hòa, Nguyệt muốn hôn lên cái đầu họ Vũ ấy một cái cũng hỏng việc đấy! Còn gì lãng mạn hay tình tứ nữa khi vợ hôn lên mấy… trăm miếng băng keo, dán chình ình trên vết-thương-xúc-phạm của chồng chứ?
Hằng khích thêm:
-Còn nếu Nguyệt tiếc của vì nhà không có chén, dĩa mẻ mà toàn đồ quý không thì sao?
-Thì vận hết nội công đệ lục đẳng huyền đai Aikido ra, lấy cái thớt mà… phang xuống… đất, phang sao cho phát ra được thứ âm thanh, lớn hơn tiếng “bốp bốp” trên mặt Nguyệt mà “Ổng” đã trổ tài trước. Tiếc của thì lựa thớt nhựa cho… giàu sang mãi mãi! Tôi thành thật khuyên Nguyệt đừng ném dao nghe, dao ném trúng mấy viên đá hoa cương của Ý (Italy) không chừng nó sẽ dội ngược về… khổ chủ thì… chủ sẽ… khổ thật với cảnh máu đổ, thịt rơi một cách “dô dziên” thêm. (bị tát mấy cái như trời giáng mà thịt còn chưa rơi, chứ dao đi sai đường thì từng học võ, Nguyệt dư biết “chiện” gì sẽ xảy ra rồi, phải hông nè?). 
Sợ gì “ông nội” đai đen Nhu Đạo ấy khi mà Nguyệt có thể dùng thơ Đạo, văn Nhu để cảm hóa được? Đạo, Nhu và Nhẫn thường thắng được Ác và Cương dễ dàng lắm mà! Không phải sao? 
Học võ thuật để tự vệ chứ ai lại đem về đánh… vợ bao giờ, mà ông đã đánh vợ thì cũng nên bị bà “đánh” lại kiểu đó một lần cho ông thấm thía mùi đời
🙂
***
Hằng chuyển đề tài:
-Còn đang ngủ mà bị văn chương gọi dậy hoài, phải làm sao chứ mất ngủ mệt quá Thúy ơi?
          Thúy mím môi, liếc Thủy Hằng:
-Mừng lắm đó bồ! Chính những gì tự nhiên như thế mới có… hồn (ma quỷ cũng chỉ hiện vào giờ “âm” kia mà). 
🙂
Hù bồ chút cho vui chứ mình biết bồ chả sợ ai bao giờ.
Thơ Thủy Hằng chém VC mình càng đọc càng mê! Mình chỉ dám đứng đằng xa mà đọc lén thôi chứ dễ gì được bồ gửi vào hộp thư cho đọc mà ham! Mình thấy bồ bi quan nhiều chuyện thế không tốt đâu. Trời cho bồ được kết duyên với Nàng Thơ, Chàng Văn là bồ có phước lớn lắm đó. Sá gì chuyện nửa đêm nàng thơ âu yếm gọi bồ dậy vòi vĩnh “rót cho nàng một ly nước” chứ! Bồ nên vui vẻ uống một ly nước ấm với mật ong và chanh, rồi ngồi vào bàn, viết một mạch; không cần chấm, phẩy, xuống hàng chi cả. Viết cho cạn ý đi! Đánh máy hay viết tay cũng được. Cái thú viết tay bằng bút chì để có thể gom gom, đổi ý, thay lời cũng thích lắm đó, nhưng chịu khó viết cho rõ ràng kẻo tí nữa gõ bàn phím, đôi mắt sẽ mắng cái trí nhớ kém cỏi của tuổi 40 thì tiếc lắm! Chứ bồ cứ chờ ngủ một giấc 12 tiếng, dậy, diện áo dài; điểm tâm xoài, ổi, cam, khế cho ê răng rồi mới viết thì văn chương bay đi mất tiêu rồi.
Lạc quan lên chứ! Việc gì mang lại lợi ích cho nhân sinh cũng có giá phải trả của nó.
 
Hằng nhéo Thúy một cái rõ đau:
-Ở đó mà tiểu thư như Thúy. Hà nó vừa cho cháu nội ăn, vừa viết. Bài SỮA MẸ RẤT QUÝ của Hà viết nhân dịp giúp con gái sau khi sanh nở hay quá chừng là nhờ thế. Còn anh Minh ở Quebec kể là:
-“Vừa canh cơn sốt cho cháu ngoại vừa viết mệt quá, trong khi vợ tui ngủ như chết”
 
Thúy hỏi:
-Nếu anh Minh không giúp vợ, để vợ cáng đáng một mình lo cho đàn cháu đông thế thì quá bất công cho chị Minh. Bộ chị ấy “mình đồng, da sắt” chi mà không biết mệt chứ? Ngược lại anh Minh phải cám ơn vợ, vì nhờ kinh nghiệm cực khổ thế mà bài ngũ ngôn vinh danh tình Mẹ của anh Minh mới được nhạc sĩ T. phổ nhạc. Có nuôi con, cháu, chắt, chít mới biết thương cha mẹ và thương vợ của mình.
 
Chuyện Hà nuôi một đàn con dại khi chồng bị VC giam vào tù, đưa ra Bắc mà vẫn bương chãi nuôi con, thăm nuôi chồng đều đặn. Chạy được sang xứ tự do, lại vừa đi làm, vừa đi học, vừa nuôi con. Con lớn lại nuôi tiếp đàn cháu một cách cần cù, siêng năng và tận tâm. Hà quả là một vị “thánh” trong nhà. Chúng tôi là người dưng mà còn tình nguyện đưa đón tụi nhỏ trong mỗi kỳ sinh hoạt Hướng Đạo cuối tuần vì thấy Hà cứ quay mòng mòng tất bật từ hồ bơi, đến phòng học võ, lớp dạy nhạc, “cua” luyện thi, sân chơi bóng rổ, rồi tất bật chợ búa, cơm nước.v.v. để giúp đàn con cháu thấy mà thương!
 
Hằng đay nghiến:
-Còn “cha nội, cha ngoại” Hắc Ám ở Vancouver mỗi lần gặp Hằng là mỗi lần trách móc vợ:
“Vợ tui không cho tui có thì giờ viết lách!”.
Thử hỏi, không thể cảm thông và chia sẻ với những gì gần gũi chung quanh thì thơ văn gì “cha nội” này sẽ viết ra? Để làm gì? Nụ Nhân Ái mới kết Hoa Yêu Thương chứ ái tình vớ vẩn để tán gái trên mạng, trong khi vợ con, cháu chắt, đồng bào cần đến sự giúp đỡ và lên tiếng mà làm lơ thì cái gì sẽ đâm chồi trên những trang giấy bạc bẽo vô tình ấy?
Hắc Ám chuyên môn làm một bài thơ tình rồi gửi cho nhiều bà, ai ngờ trùng hợp vào mấy bà, đều là thành viên trên cùng một diễn đàn. “Họa vô đơn chí” hơn nữa, là trong cùng một ngày, mấy bà cùng đem khoe chung một bài thơ vào diễn đàn này, thế là cãi nhau ỏm tỏi, ỏm… hành chỉ để dành một người đàn ông đã có vợ, con, cháu, chắt, bồ nhí, bồ nhi, bồ nhì, bồ tam, bồ lục… loạn xà ngầu từ mấy chục năm nay.
 
Thúy tán đồng:
-Hằng nói đúng! Mình chả bao giờ đọc thơ văn của những kẻ đem sách về VN in và lạy lục Vi Xi cho ra mắt, ra chân tay khoe mẻ như “cha nội, cha ngoại” của Hằng đâu.
 
Thúy trợn mắt:
-Đính chính ngay nha: mắc mớ gì mà “cha nội, cha ngoại” của mình chứ? Hắn xếp vào hàng cháu chắt của mình, mình còn mang nhục lây chứ nói chi là “cha, anh”!
-Hổng biết ai mới vừa phong chức “cha, anh” cho “thằng chả, thằng nem” đây ta?
***
Khi Thủy Hằng ngậm ngùi kết thúc câu chuyện:
-Hằng đã thấy những nhóm tự xưng là “Nhà Văn To, Nhà Thơ Nhớn” thường tụm nhau lại trong mấy cái “dạ vũ gây quỹ” khoe tài, cùng tuyên bố hùng hồn là “sáng tác phi chính trị” rồi “mặc áo thụng” xì xụp xưng tụng và vái lẫn nhau. “Em-thi-sỉ” nào cũng ăn mặc nghèo nàn thiếu vải, lẳng lơ mồi chài các “anh nhạc sỉ” (cả hai SỈ này đều vác cái dấu hỏi đỏ chói, to tướng của sỉ nhục). Trong khi “anh nhạc sỉ” nào cũng veston lả lướt, lợi dụng sự “cung phụng miễn phí” của mấy “em thi sỉ” mà sơ múi.
 Trên sàn nhảy, bọn Viêt gian này vừa “phi” vừa “phê”, chẳng những chả ai tha thiết đến chuyện VN đang rơi vào tay giặc Hán cả mà còn hùa nhau lên tiếng mạt sát và chửi bới những người chống Cộng. Trông chúng lả lơi “anh anh, em em” dưới cái “lều-văng-bút” mà nổi cả da gà. Đúng là QUỶ-dấu-hỏi gây QUỸ-dấu-ngã kiếm tiền bỏ túi. Họ còn… hơn mấy “quỷ thần” vừa mới rời khỏi nữa đấy Thúy ạ!
 
Thúy phản đối:
-Phải nói là chúng còn… thua đám “quỷ thần” lúc nãy chứ Hằng!
Mà nè: đã thiếu vải thì mấy em lấy đâu ra vải dư may áo thụng? Hay ý Hằng muốn nói là “da thụng tuổi 60” phải không?
 
-Thua trong câu này cũng không sai! Nhưng Việt gian thì chúng hơn hay thua nhau cũng làm ô danh Cộng Đồng Tỵ Nạn cả mà thôi. Còn mấy nường kia dao, kéo nát cả ra, chỗ nào thụng cũng kéo căng lên hết rồi!
-Thúy đã nói Hằng đừng đến những chỗ thiên Cộng ấy mà Hằng không nghe. Đi làm chi rồi về tức giận?
Thôi! Đừng khoe “bạn bè” Hắc Ám nữa. Cứ cầm đũa bếp nấu những món ăn thật ngọt ngào mạch nha cho chàng và cầm viết tiếp, để Thúy có người chia sẻ chuyện văn chương chống Cộng nhé!
 
Ý Nga
Canada, 13.5.2017
         
*Thi, nhạc “sỉ”, “văng” bút: cố ý viết dấu hỏi và có “g” để biếm phường văn, thi nô. (Chữ SĨ đúng nghĩa phải là dấu ngã, VĂN BÚT không có “g”)
NUÔI CON HỌC LẮM, 
MẸ HƯỞNG GÌ?
*
Thành kính tưởng niệm NHẠC MẪU
*
-Phim rồi cũng kết thôi anh
Họ rồi cũng sẽ ác, lành, hợp, tan
Đoán gì suy nghĩ miên man?
 
-Phim hành anh nhớ cơ hàn thuở xưa
Nướng hai bánh tráng, bổ dừa
Thơm mè, dòn, ngọt… Mẹ đưa: Giấy nè!
Con ăn quà vặt đi nghe
Chút ra chợ, mẹ mua tre, kẽm về
Tha hồ vót, tỉa làm ghe
Ở nhà vẽ sẵn cái bè qua sông!
 
Vậy mà Kiến Trúc học xong
Anh đi vượt biển, rời dòng biển Đông
Mẹ già an phận góa chồng
Anh chưa dựng nỗi một vòng rào thưa.
 
Công lao kể mấy cho vừa!
Sinh thành, dưỡng dục… anh chưa đáp đền
Theo Ba, Mẹ đã… xuôi ghềnh.
 
Ý Nga
Calgary*31.5.2017
40 NĂM GẶP LẠI
 
-Hỏi cô được mấy tuổi đời?
-Thưa ông: mười bảy (của thời Bảy Lăm)
Ông khen: –Trông vẫn nguyệt rằm!
-Hết rằm! (Từ độ xa xăm mất Nhà).
 
Buồn lây, Ông cũng kêu ca:
-Xa Quê, tôi đã hóa già rất nhanh
Đã mười lần bảy. Già đanh!
Bảy đi đằng trước, mươi giành đằng sau.
 


Bảy mươi, số giống như nhau
Chẳng chi nhức óc, điên đầu cả đâu!
Đau đầu ở chỗ khổ, sầu
Sống lâu lên lão. Á, Âu dồi dào.
Tuổi cao thì đã làm sao?
Tuổi nào mặc tuổi! Giữ màu lạc quan!
 
Ý Nga*6.6.2017
 
*17 = 10 + 7
> 70 = 7 + số thập phân 10
DƯ THUỐC CHỮA
 
-Đau lâu, xác ốm, da thừa
Sức co, bệnh kéo cù cưa tới cùng
Xem ra khá dữ, bệnh hung!
Cơn đau lợi dụng trùng trùng hành thân.
 
-Mong ai giữ vững tinh thần
Bi đưa, lụy tiễn, không cần châu sa
Buồn đưa, vui rước vào nhà
Đau chia, xót sớt.  Lơ là: bệnh đi.
Chớ dòm bệnh! Ngó thân chi?
Tử thần dọa?
Nạt oai nghi! Cấm gần!
Bị đe thì trả lại răn
Bị hăm? Mượn sức cọp vằn trấn an!
Bị hù? Vẫn cứ lạc quan!
Não nề mất chỗ, hân hoan trở về.
Ý Nga*29.5.2017
“QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN” 
LÀM CHI?
 
“Cọp” đà bị nhổ hết răng?
Còn đâu răng bén hung hăng làm liều?
Sún Mèo? Giặc cấy răng Heo
Đảng đoàn tạp nhạp, chồng cheo ăn… nhiều.
 
Dẫu cho được cấy răng Beo
Vẫn chưa hóa Cọp. Cao trèo, té đau!
“Cọp” gì chỉ giỏi dọa… nhau?
“Beo” gì khờ khạo đưa đầu giặc leo?
 
Nhe nanh, giơ vuốt giáo điều
Chính chuyên” đủ kiểu chợ chiều rao rêu
Xơ cờ, đỏ xác bèo nhèo
Vàng sao co rúm nhăn nheo, khoe gì?
Ý Nga, 14 tháng 5.2018
 
*Khẩu hiệu VC:
1-Trên 1 bích chương năm 1972: “Hiệp đồng chiến đấu. Bắn rơi nhiều máy bay địch, mở đường tiến quân”
2-“Vinh quang được là người chiến sĩ bảo vệ tổ quốc”
3-“Thóc không thiếu 1 cân, quân không thiếu 1 người”

DẬP DỀNH SÓNG NHỚ (15.5.18)

*Nhạc: LMST (NGƯỜI ĐANG YÊU)
*Họa Sĩ NGUYỄN HỮU NHẬT trình bày sách Á Nghi
ANH NÓI, 
EM GHI 
XEM AI THẮNG SỐ PI (π)?
*
Trích tuyển tập TÌNH CƯỜI NÈ ANH
*
Riêng tặng các bạn học ban Toán ở các lớp C14, C15 trường trung học NTH-Sài Gòn đã cùng thi vào đại học BÁCH KHOA-SÀI GÒN
*
VÀO THƠ
*Số PI (ký hiệu π: chữ cái Hy Lạp) π = 3,1416 (3,14159265358979…) là một hằng số toán học có giá trị bằng tỷ số giữa chu vi của một đường tròn với đường kính của đường tròn đó. Hằng số này có giá trị xấp xỉ bằng 3,14159265358979… Số PI được biết đến với giá trị là 3,14 và đằng sau dấu thập phân có hơn 13 tỉ chữ số, không bao giờ họ có thể tính được tất cả các chữ số của số PI.
 
*Richard Feynman đã từng đùa rằng, nếu ông ấy phải đọc lại các chữ số PI, ông ấy sẽ đặt tên cho chúng và sau đó gọi là “vân vân”.
(Tài liệu sưu tầm)
 
-Anh tra tấn bằng cằn nhằn bất tận
Con số PI (π) cũng ngơ ngác bần thần!
 *
-Ngục Chung Thân mình đã chọn chung phần
Ngôn càng thuận càng thập phần mùi mẫn.
 *
-Từ vô tỉ thầm thì đến vô tận,
Liên tù tì cần mẫn những Sân, Si
Đêm rù rì, ngày quên nghỉ, đôi khi
Nói mà ngủ, trường kỳ ngôn miễn phí!
 
Số thập phân của PI (π) dài bất trị
Nối kiên trì đến tận chốn… vân vân
Nghe anh than chắc PI (π) cũng cười rần:
“Tài đối thủ như thần! Đạt tiêu chuẩn!”
 
-Phải kiên trì thì mới thắng Người Ghi!
 
Á Nghi*27.3.2017
HỌ “MỞ MÔI” RỒI, 
NGỦ ĐI TRĂNG!
 
Buồn lòng không ít về anh,
Không nhiều vui vẻ cũng hành hạ Ai.
*
Chờ trăng cho sáng đêm dài
Soi trăng cho rõ hai Ngài-Giận-Dai
Trăng lên! Cho Vện mở đài
Thay cho tiếng dế khóc hoài một âm.
 
Đêm chưa qua, chửa đến rằm
Hai người hai góc âm thầm đếm sao
Lập lòe đom đóm thấp cao
Rắp ranh lấp lánh giảng rao hòa bình:
 
-Ngùng ngoằng chi nữa hai mình?
Chiến tranh chấm dứt, chiến binh đãi đằng
Lẹ làng và thật dịu dàng
Ai làm hòa trước? Sẵn sàng mở… môi!
Bộn bàng hạnh phúc lứa đôi
Sao hai Người Dại lôi thôi giận hờn?
*
Ngại ngùng tằng hắng… nụ hôn:
Nồng nàn, ấm áp, ai khôn chẳng tìm
Môi… khôn đắp điếm im lìm
Mà sao loạn nhịp hai tim tưng bừng?
*
Bay đi, đom đóm bảo rừng:
-Bây giờ hai họ đang mừng: thiếu trăng!
Á Nghi*24.3.2017
 
*Vện mở đài: chó sủa trăng
………………………………………………………………….
Thơ tình đã xuất bản, 
trình bày NGUYỄN HỮU NHẬT
ĐÔI MẮT LÁ RĂM
*
Trích tuyển tập TRI ƠN CHIẾN SĨ VNCH
*
 
Mắt em lả bóng lá răm
Liếc anh một cái, trăm năm thương… hoài
Dài, đen, biêng biếc ra oai
Trái tim người lính như khoai chín nhừ.
 
Đêm về thức trắng lừ đừ
Mấy ngày phép ngắn ngật ngừ nhớ nhung
Kiểu này phải học bắn cung
Giương tên Tình Ái, thương… chung hai người.
 
Á Nghi*24.3.2017
……………………………………………………..
Thơ tình đã xuất bản, 
trình bày NGUYỄN HỮU NHẬT
NGƯỜI TRỘM 
NHÌN…HOA
 
-Nhà em vách ván, lợp tôn
Không như nhà ngói, giữa thôn vườn dừa:
Dù là trong nắng, dưới mưa
Hoa luôn trổ sắc dễ ưa, khoe làng
Chưa hề giậu đổ kềnh càng,
Hoa chăm tỉa xén gọn gàng, tốt tươi.
 
-Tỏa thơm, hoa ngước nhìn trời
Công anh ngó đất, xới, thời cực thân
Chỉ mong đứng lại gần gần
Bước chân thôn nữ một lần bước qua.
 
Vì em: trồng lắm sắc hoa,
Bỏ công sơn cửa, sửa nhà sáng choang,
Hàng rào đóng lại dọc, ngang
Mặc ai cười cợt! Nghiêm trang vì nàng.
 
Bao nhiêu hoa đẹp khoe khoang
Mỗi ngày mỗi hái tím, vàng cầm tay
Hết chiều khờ, lại sáng ngây
Mà sao cứ núp “trường chay” trong này?
Làm sao hiển lộ bên ngoài
Mặn mà say đắm ủ hoài bên trong?
 
Ba thương nên đã mềm lòng
Trao giùm em đóa hoa hồng thật xinh,
Khoe thêm tất cả công trình
Cậu con trai út của mình vì Ai.
 
Thế rồi cậy mối, nhờ mai
Dẫu còn nhìn trộm, công khai đến nhà
Thế rồi… ra mắt Ông Bà,
Thế rồi hai họ rượu, trà, trầu cau…
 
Á Nghi*29.3.2017
…………………………………………………….
Thơ tình đã xuất bản, 
trình bày NGUYỄN HỮU NHẬT
DẬP DỀNH SÓNG NHỚ
 
Hây hây chút ửng hồng đào
Ngây ngây dại dại ngấm vào tim anh
Lâng lâng chẳng rõ ngọn ngành
Bâng khuâng, lẩn thẩn, loanh quanh cả tuần.
 
Long lanh đôi mắt ân cần
To đen, lóng lánh, xuất thần, nam châm
Chao ơi lực hút âm thầm
Mà tim anh bị ai cầm, xôn xao.
 
Chênh vênh trên đỉnh Nôn Nao
Dập dềnh sóng Nhớ, lào xào trang thơ
Gửi về em chút mộng mơ
Anh trang trọng đặt bệ thờ Tình Yêu.
 
Á Nghi, 15.5.2018
**************************************************

TẠI SAO? (16.5.18)

ĐỪNG “NO”! 
CÓ “BÁC” “NO”
*
(Trích thi tập BIẾM THI VÀ NÓI LÁI)
*
Công an vạn trạng công… ăn
Ăn côngăn cộng, ăn ngăn, ăn trừ
Công? Ăn mọi thứ nhuyễn nhừ
Chưa từng tư lự chối từ thứ chi.
Toàn là “đồng chí” trường kỳ
Công an cháu đảng, làm gì “ông” can*?
“Bà”* ghen, nổi giận làm càn
Đừng lo! Có “bác”! An toàn lập… công
Đại đồng nòi giống: không không
Công-an-bác-đảng: tô hồng nằm khoe
Khoe … khòe… khỏe những xum xoe
Lung tung xòe: lóe lòe loe bạc vàng.
Ý Nga      *8.10.2016
 
*Chữ đậm: láy chữ & nói lái
*Ông bà cán bộ
TOÀN LÀ 
“THỎ” ĐỎ!
 
Con cái nhà quyền hành
Mặt kiêu căng la hét
Đại ca ca đàn anh
Khét thuốc súng lèn lẹt.
Lệnh: Tha hồ vơ vét!
Cướp cho được nhiều, nhanh
Mặc buôn thúng, bán mẹt,
Lệnh trên: phải hoàn thành!
Đứa xỏ mũi mô-đẹc*
Rượu, chích choác tập tành,
Đứa xâm mình mô-đéc
Trông rất ngầu lưu manh.
Tứ đổ tường nát bét
Dân gọi “xã hội đen”
Thật ra chúng đỏ choét
Đã được đảng luyện rèn.
*
Vậy mà run len lét
Trước giặc Hán tung hoành?
Không lục lọi khám xét
Vùng Tàu Cộng tự khoanh
Trên chính quê hương mình?
Ý Nga, 051215
 
*Modern:  tân thời,  hiện đại
82 NĂM CÙNG 
PHONG TRÀO HƯỚNG ĐẠO*
VÀO THƠ:
*
Ai đó đã nói rằng xưa nay:
Nhân sinh bách tuế vi kỳ
(người ta sống ở đời 100 năm là đúng hạn.)
*
Thành kính tưởng niệm Trưởng MAI LIỆU,
bậc đàn anh đã cho những lời khuyên hữu ích,
dù chỉ qua một lần hàn huyên tâm sự.
*
“Nhân sinh bách tuế vi kỳ”
Nhất nhì như Trưởng khó bì uyên thâm*!
Vượt qua đại thọ trăm năm
Lìa rừng, Đại Thụ* yên nằm nghìn thu.
*
Hai lần lánh nạn di cư
Tám hai năm, Trưởng đã dư vẹn toàn:
Khởi từ mười tám* hân hoan
Tham gia Hướng Đạo, dặm ngàn góp công
Giáo sư, ngữ học… tinh thông
Dạy em: –Hãy giữ trong lòng quê hương!
SÓI TRẦM LẶNG tính khiêm nhường
Trải qua biết mấy đoạn trường nhiễu nhương
Tấm lòng đáng kính, quý, thương
Ra đi thanh thản cuối đường tịch dương*.
*
Ba lô, gậy gộc tận tường
Tinh thần “sắp sẵn” kiên cường Trưởng Niên
Bao nhiêu kinh nghiệm Trưởng truyền
Bấy nhiêu kiến thức gắn liền, hiển nhiên
Một mai sụp đổ bạo quyền
Chúng em về, sẽ thay phiên, mọi miền.
*
Đường về chúc Trưởng bình yên
Cõi Tiên rủ bỏ ưu phiền thế gian!
Ý Nga & Thế Vinh
Canada, 21.1.2018.
 
*Uyên thâm, Đại Thụ > trưởng MAI LIỆU đã sinh hoạt Hướng Đạo 82 năm: từ năm 18 tuổi (1936) cho đến khi Trưởng lìa rừng (2018).
 *TỊCH DƯƠNG: bóng mặt trời buổi chiều.
SAO GÂY CẢNH 
BẤT HÒA?
 
Email: đọc ngược em ơi!
Từ trên xuống dưới lỗi thời. (Đôi khi
Nếu em muốn hiểu chuyện gì
Đọc ai viết trước? Nói chi người đầu?
Gửi qua, trao lại từng câu
Tìm xem người Z ở đâu cuối cùng?)
 
Rồi em sẽ hiểu chuyện chung
Nhóm khen, nhóm chống: ai hùng, ai gian?
Vô rừng phải nhớ la bàn
Lắm trò ly gián tràn lan cộng đồng.
Man man ỏng ẹo “bà, ông”:
Thay lòng? Không “đỏ” cũng “hồng” đó em!
Ý Nga, 061215
CẤM CỬA
 
Hổng biết ất giáp gì
Sao tơ tưởng làm chi?
Ta là người có chí
Đường riêng mi cứ đi.
 
Mi chao đảo, lằng nhằng
Ai cũng biết lăng nhăng
Tai tiếng gieo tung tóe
Đỏ chú kiết, cha căng.
 
Không chung dưới màu cờ
Mà mi dám mộng mơ?
Đời còn thoi thóp thở
Chớ Việt gian ỡm ờ!
 
Ý Nga      *8.10.2016
TẠI SAO?
 
Dùng mọi thủ đoạn, ngôn từ
Gói lòng ganh tỵ chất chứa
Bà ngồi “chẻ tóc làm tư”
Đánh phá những người giữ LỬA.
Ông ngồi “vạch lá tìm sâu
Mới hay sâu chưa kịp nở
Thiếu người “đồng khí tương cầu”
Họ tìm Kiến, Ruồi, Châu Chấu.
Nhảy đầm, “mượn rượu giải sầu”
Rồi tung hê khen bợm nhậu
Dạ tiệc hỏi được bao lâu
Giữa triệu con tim rướm máu?
Giữa lòng dân Việt buồn đau
Oằn oại trong tay cộng sản
Quê hương bị dẫm nát nhàu
Thêm bầy Ruồi bu, Kiến đậu?
Tuổi già nét đẹp ra sao
Mà tâm địa đầy ác, xấu?
Ra đi họ chọn phía nào
Quốc Gia hay dòng cộng sản?
Ý Nga, 16 tháng 5.2018
PLAYLIST nhạc phổ thơ YN
………………………………………….

Tháng Tư Cơn Buồn – Ý Nga – Ca Nhạc sĩ Nguyễn Văn Thành -Trình bày

 

CÔ GIÁO SAU 75 (17.5.18)

CÔ GIÁO SAU 75 (17.5.18) * Thơ Á Nghi 
Ảnh: Trần thị Long
*Hoàng Dũng cảm tác (29.3.17)
*Tranh Lê Thúy Vinh
*Trình bày thơ ĐỖ CÔNG LUẬN
ĐI CHỢ VỚI EM
*
(Trích tuyển tập TRI ƠN CHIẾN SĨ VNCH)
*
Chuối, nhung, hành tím, gừng già
Lui cui, lễ mễ, khề khà lựa ra
Lửng lơ, thong thả, tà tà
Nấu chi lạ quá? Ba ba, vịt, gà?
 
Mắm tôm, đậu phụ, thì là
Bốc lên, bỏ xuống nhẩn nha, rề rà
Rẻ rề! Đắt đỏ…!” kêu ca.
Rau răm, húng quế, sả, cà cũng mua.
Tía tô, mắm tép, khế chua,
Chanh, đường, ớt, tỏi, cá, cua, nghệ, riềng
Mua chi mà lắm, láng giềng?
 
-Anh qua phụ bếp biết liền món chi!
Bún bò em nấu bữa ni,
Canh chua bữa mốt! Gỏi thì bữa mai.
Bữa kia Bảy Món, nướng nai.
Đậu chiên sả nghệ, trổ tài tuần sau.
*
Nhìn em kỹ lưỡng lựa rau
Lòng vui vì được ngọt ngào rủ rê
Ngày xưa phụ Mẹ chợ quê
Xách đầy một giỏ là về nhà ngay.
 
Ra vườn chọn rổ thưa, dày
Rau tươi, cà mới: vài giây hái đầy
Tha hồ được ngắm trời mây
Dạo chơi thơ thẩn, hây hây gió vườn.
 
Bây giờ giữa héo, tươi, ươn…
Lòng anh thương Mẹ dặm đường cô đơn
Công ơn nuôi dưỡng lớn khôn
Anh chưa phụ bếp ra hồn một hôm.
 
Vặt đầu cá, giã đầu tôm
Con trai Mẹ, chửa lom khom góp phần
Mỗi khi về phép được ăn
Biết đâu Mẹ đã ngàn lần cực thân!
 
Á Nghi*29.3.2017
…………………………………………………………….
HOÀNG DŨNG 
cảm tác:
Sent: Wed, Mar 29, 2017 5:54 pm
Subject: Thơ tình Á NGHI: ĐI CHỢ VỚI EM >> Ảnh: AYD
 
Đọc thơ, bụng chợt đói cào
Chiều tan sở, về nhà, vào email
Chèn ơi, nhà vốn buồn meo
Mì khô, mì nước nằm khèo nhìn nhau
Mà nay thơ lại khoe màu
Thức ăn chục món, món nào cũng mê …
 
… Thơ tình Á Nghi đọc vui và dí dỏm, thơ tranh đấu Ý Nga thì đọc rất hùng mạnh. 
Cám ơn Á Nghi đã gởi cho đọc.
 
Thân mến,
Hoàng Dũng
CHÈN ƠI LÀ 
CÔ NƯƠNG!
*
Tặng T.
*
Tiểu thư khuê các thị thành
Cao tường, kín cổng phân ranh, khó gần
Ngước hoài mỏi cổ thiện nhân
Mỗi ngày ba lượt, bảy lần ghé qua.
 
Sao em ru rú trong nhà
Không ra ngoài ngó mưa nhòa bóng tôi?
Gió se hậu hĩnh lắm rồi!
Lạnh tôi chiếc bóng, hoa khôi nỡ đành?
 
Xuống đây! Kẽo lạnh! Nhanh nhanh!
Gió này chẳng phải gió lành hôm kia,
Mưa này lớn mấy hôm kìa
Thân này quyết ở không dìa, đợi em.
 
Không ra, không xuống? Chờ xem
Ngày mai hoảng hốt vén rèm mà lo!
Anh gầy, áo mỏng thập thò
Thương ai phải cảnh dày vò gió mưa.
 
Xin đừng kiêu ngạo khó ưa
Mai kia chàng bệnh sáng trưa cho chừa!
Ác nhân mấy tháng chưa vừa?
Sau này làm vợ, thuốc đưa mỗi ngày!
 
Á Nghi*30.3.2017
RỦ EM
 
Anh nào đâu nói nhiều lời
Chỉ là rủ em đi… bơi
Mà sao em tôi mắc cỡ?
Làm anh rối trí tơi bời!
 
Thôi thì rủ em đi… chơi
Lang thang mình ngắm mây trời
Không thèm ra sông, suối, biển
Em đừng thẹn thùng em ơi!
 
Á Nghi*18.5.2017
BÉ UỐNG 
GÌ NGỌT THẾ?
 
Em uống nước gì mà ngọt ghê?
Đôi môi chúm chím hơi trề trề.
Sao cười lí lắc mà xinh thế?
Hỏi uống thức gì mà anh mê?
 
Á Nghi*20.8.2017
CÔ GIÁO SAU 75
 
Hỏi cô giáo, cáo bệnh chi?
Hàm răng xin nghỉ nói gì, buồn đeo?
Thầy leo núi đắng, trèo theo
Tương tư tà áo hoa thêu sân trường.
 
Nắng tràn sắc đỏ, chẳng hương
Mưa trong tơ tưởng, người thương đâu rồi?
 
Sân trường chia cá dậy mùi
Tanh màu cờ đỏ dập vùi tương lai.
Một mình, thầy biết cậy ai?
Không người an ủi, đường dài về đâu?
 
Á Nghi, 17 tháng 5.2018
 
 
 
************************************************

GIỮ LỬA* Thơ Ý Nga 18.5.18

ĐÂU NGƯỜI 
YÊU NƯỚC?
*
Tưởng niệm người bạn thân đã chết trên đường tìm tự do.
*
Nhiều khi thiếu đủ điều để nương tựa
Lắm khi thừa: sầu, đem chứa. Khổ chưa?
Mấy cho vừa những lời hứa dễ ưa?
Tim lạnh giá ngày mưa, ai chia Lửa?
Cùng một lứa: bạn bè thân mấy đứa,
Chút thương yêu ấm áp: có ai thừa?
Tìm thượng thừa ý chí: có ai thưa?
Tôi chọn lựa ai cho vừa thân thiết?
Ai tâm huyết, không kiêu căng? Sao biết?
Toàn nhập nhằng trò háo thắng, hung hăng,
Không lập trường, chẳng đứng đắn, lăng nhăng,
Không ngay thẳng còn nhố nhăng, quái đản.
Nhang* lẩn quẩn, khói sầu không gió tản
Thắp bạn thân duy nhất, bỏ đường trần
Đã hóa thân rong biển, chẳng mộ phần
Buồn vô tận không tri âm, tri kỷ!
Ý Nga, 11-12-2015
NGƯỜI 
THƠ “VĂNG” 
ĐEN!
Người tự xưng là thi sĩ sao?
Thơ tung nồi chảo: luộc, chiên, ngào?
Văn chương là gánh đất: ao lấp?
Đen thủi, đen thui thơ lấp ao!
Người tự xưng là thi sĩ cao?
Thơ “cao” toàn chuyện phản đồng bào!
Cao cao, lếu láo, người vênh váo
Gian xảo, nghêu ngao: -Thơ của tao!
Khích bác bên này, mặt bảnh bao;
Bên kia: chia rẽ, vẽ tầm phào
Mèo già hóa cáo”, người trâng tráo
Dạy bảo tào lao: -Quốc, Cộng: xào!
 
Ý Nga, 11-12-2015
 
*NGÀO: nấu với đường, nhỏ lửa và trộn liền tay. Thí dụ: ngào mứt
*TRÂNG TRÁO (hay TRÂN TRÁO)
NGỰ SỬ 
“VĂNG” HỌC?
 
Ngự ở chốn nào chấm điểm nhau?
Sử thi mấy cuốn đã thông làu?
Văn chương mấy điểm mà kiêu ngạo?
Học “đỏ, hồng” siêng! Biết mấy “màu”?
Ý Nga, 11-12-2015
THƯƠNG AI
 
Anh mua rượu đỏ rất ngon
Vòi em nấu món mặn, dòn, béo, thơm
Ngon ngon cả một mâm cơm
Chỉ hai người gắp: cá, tôm tưng bừng
Nghĩ: mươi người đói chắc mừng
Nếu em mở cửa, tự dưng mời vào.
*
Mừng nhau thi đậu: tự khao
Thương ai hành khất biết bao là thèm!
Ý Nga, 9-12-2015
GIỮ LỬA?
 
-Bữa nay sao bận quá chừng?
 
-Bữa nào chẳng bận? Lừng khừng tại Ai?
Bữa ni, bữa khác hẹn hoài
Ai đừng ngủ mãi, Lửa ngoài tắt trong!
Bữa tề, bữa tể, bữa tê
Lửa chuyền không giữ em chê đúng rồi!
 
Ý Nga, 18 tháng 5.2018

XUÂN

Trang thơ và trình bày: Á Nghi > TẾT
Giới thiệu nguyệt san GIAO MÙA
HẾT TRẺ CON CHƯA?
Đầu Xuân Người Lớn tỏ tình
Nên chi Kẻ Nhỏ mất bình tĩnh ngay!
Người Già lém lỉnh khôi hài
Khiến cho Con Nít mệt nhoài nhịp tim.
 
Á Nghi    *20.12.2016
DẠ ĐI EM
-Bụng anh đến thất, bát tình
Em đừng để… thất một mình*
Có cho thì em cho… bát
Chẳng hề hệ lụy nhân sinh.
 
-Em ngượng tái, chín, sống người
Sao anh cứ tiếp tục cười?
-Em thẹn làm anh thèm… phở
Em ơi! Ơi à, em ơi!
 
-Ai đem “bán sấm thiên lôi”?
Sao anh “bán nắng cho trời”?
Người chi lạ lùng rắc rối
Nói vầy chắc sớm mềm môi?
 
-Nghé ngọ hợp tiếng tù và
Thương em mới thế ru mà!
Em đừng khai đao, múa búa
Dạ đi, anh mời Mẹ qua!
 
Mồng Bảy hạ nêu anh à!
Ai đi dạm hỏi nọ kia,
Thôi thì nhẩn nha, thong thả
Ra Giêng ta hãy trình thưa.
 
Á Nghi**7-2-2011
*THẤT 1 MÌNH = thất tình
*Viết tặng anh chị M.N.
ƯNG ANH ĐI
 
-Tết nào cũng phải về đây
Dẫu cho ngạo nghễ đường mây bay hoài
Nào đâu lặn giỏi, bơi tài
Mà em móc méo, chê bai: Cách lòng!
 
Xa xôi chẳng nhận làm chồng
Xuân về mai mối, tơ hồng buộc dây
Cau cao tận đỉnh ngọn cây
Anh trèo, anh hái đã đầy một mâm.
 
Trầu xanh, xanh mướt chửa… thâm
Em chần chờ mãi duyên làm sao… tươi?
Ưng anh đi! Lẹ cho rồi!
Bắt anh năn nỉ ỉ ôi chi nè?
 
-Ưng anh khéo giỏi vỗ về
Thì về! Tay vỗ, cùng nghe Xuân cười!
Xuân Mình, háo hức vào đời
Xuân Nhà vàng rực ngợp trời cờ bay!
 
Á Nghi* 6-2-2011.
HỜN!
 
Mây chiều nũng nịu hờn anh
Thời gian ngừng lại trên mành cửa buông
Thương ai ngờ nghệch đợi chuông,
Ghét ai non nớt tránh luồng nước mưa.
Người buồn đợi sáng, chờ trưa
Chờ chi cũng lắm, không ưa đợi … Người.
*
Mưa mưa mồng chín, mồng mười
Hạ nêu, hết Tết vẫn lười vứt mai
Hoa vàng hoa úa vì ai
Lá mai trổ lắm, hoa phai sắc rồi!
 
Á Nghi*7.1.2018

HẾT TRẺ CON CHƯA?

Trang thơ và trình bày: Á Nghi > TẾT
Giới thiệu nguyệt san GIAO MÙA
HẾT TRẺ CON CHƯA?
Đầu Xuân Người Lớn tỏ tình
Nên chi Kẻ Nhỏ mất bình tĩnh ngay!
Người Già lém lỉnh khôi hài
Khiến cho Con Nít mệt nhoài nhịp tim.
Á Nghi    *20.12.2016
……………………………………………………….
DẠ ĐI EM
-Bụng anh đến thất, bát tình
Em đừng để… thất một mình*
Có cho thì em cho… bát
Chẳng hề hệ lụy nhân sinh.
 
-Em ngượng tái, chín, sống người
Sao anh cứ tiếp tục cười?
-Em thẹn làm anh thèm… phở
Em ơi! Ơi à, em ơi!
 
-Ai đem “bán sấm thiên lôi”?
Sao anh “bán nắng cho trời”?
Người chi lạ lùng rắc rối
Nói vầy chắc sớm mềm môi?
 
-Nghé ngọ hợp tiếng tù và
Thương em mới thế ru mà!
Em đừng khai đao, múa búa
Dạ đi, anh mời Mẹ qua!
 
Mồng Bảy hạ nêu anh à!
Ai đi dạm hỏi nọ kia,
Thôi thì nhẩn nha, thong thả
Ra Giêng ta hãy trình thưa.
 
Á Nghi**7-2-2011
*THẤT 1 MÌNH = thất tình
*Viết tặng anh chị M.N.
ƯNG ANH ĐI
 
-Tết nào cũng phải về đây
Dẫu cho ngạo nghễ đường mây bay hoài
Nào đâu lặn giỏi, bơi tài
Mà em móc méo, chê bai: Cách lòng!
 
Xa xôi chẳng nhận làm chồng
Xuân về mai mối, tơ hồng buộc dây
Cau cao tận đỉnh ngọn cây
Anh trèo, anh hái đã đầy một mâm.
 
Trầu xanh, xanh mướt chửa… thâm
Em chần chờ mãi duyên làm sao… tươi?
Ưng anh đi! Lẹ cho rồi!
Bắt anh năn nỉ ỉ ôi chi nè?
 
-Ưng anh khéo giỏi vỗ về
Thì về! Tay vỗ, cùng nghe Xuân cười!
Xuân Mình, háo hức vào đời
Xuân Nhà vàng rực ngợp trời cờ bay!
 
Á Nghi* 6-2-2011.
HỜN!
 
Mây chiều nũng nịu hờn anh
Thời gian ngừng lại trên mành cửa buông
Thương ai ngờ nghệch đợi chuông,
Ghét ai non nớt tránh luồng nước mưa.
Người buồn đợi sáng, chờ trưa
Chờ chi cũng lắm, không ưa đợi … Người.
*
Mưa mưa mồng chín, mồng mười
Hạ nêu, hết Tết vẫn lười vứt mai
Hoa vàng hoa úa vì ai
Lá mai trổ lắm, hoa phai sắc rồi!
 
Á Nghi*7.1.2018
 
//////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
PHẦN THƠ KHÔNG TRANH DÀNH CHO QUÝ BÁO CHÍ
 
XUÂN
Thương anh thuở: chín cộng mười*
Bây giờ cũng chửa sáu mươi cơ mà
Trăm năm, nếu cộng trừ ra
Vẫn còn bốn chục, anh à, anh ơi!*
Bệnh gì cũng chữa được thôi
Trừ lo, chia sợ ông Trời sẽ thương!
 
Theo em đi lễ, thắp hương
Dâng hoa lên Phật, cúng dường tạ ơn.
Xin cho dân hết uất hờn,
Tự do, độc lập giang sơn của mình,
Trẻ thơ chóng lớn, hồi sinh,
Dân giàu, nước mạnh hòa bình, an vui.
 
Đầu năm buồn bã sợ xui
Em đem cái bệnh nướng trui mất rồi!
Á Nghi, 6.1.2018
 
*9+10 = 19 > tuổi 19
*Nếu đời người thọ 100 năm > 100-60 còn 40 năm nữa để hưởng hạnh phúc.
 
TẾT
*
Viết tặng anh chị MN
*
Người đưa, kẻ đẩy lắm lời
Vẫn chưa tỏ ngọt phần đời nhớ nhau
Rì rào ngọn sóng bạc đầu
Tóc cùng lấm chấm một màu muối tiêu.
 
Có tiêu muối, thiếu chi nhiều?
Gừng chưa chấm muối, mặn điều phu thê!
Thương thay hai họ vụng về
Ôm hoài tình muộn, ủ ê muộn màng.
 
Kể từ lịch sử sang trang,
Nhà ai mà chẳng lỡ làng, dở dang?
Thêm mùa Xuân nữa lại sang
Viết to chữ TẾT dịu dàng, chúc ai
Sang năm hồng sẽ hoa khai*
Nụ Yêu nở đẹp, mối mai người về!
Á Nghi, 6.1.2018
 
*KHAI: mở, khơi,
 
 
MÌNH À!
Mình anh, chỉ một mình anh
Bao nhiêu yêu quý để dành riêng ra
Mình ta, chỉ một mình ta
Thương nhau đến chết chẳng xa, không lìa.
 
Mồng Ba phân phát báo kìa!
Mình nên góp sức, Ai Kia chớ buồn.
Sắt son gìn giữ cội nguồn,
Anh em vất vả, luôn luôn mong chờ.
 
Chúng mình chung một giấc mơ:
“Bảo Tồn Văn Hóa, Màu Cờ Giữ Tươi”
Ở nhà ru rú, rệu người
Lấy ai đội đá, vá trời giùm em?
Á Nghi, 6.1.2018
 
THƯƠNG!
Nàng Xuân vào vườn mỉm cười chúm chím,
Phủ mềm mặt đất bao dấu chân chim,
Đàn trẻ ngây thơ má hồng mũm mĩm,
Anh nói “Thương em!” giữa cảnh êm đềm.
 
Em cũng thương anh tánh tình điềm đạm,
Len lỏi vào hồn chia bớt rối rem
Mình sống thanh cao: rể hiền, dâu đảm.
Lập trường yêu Nước giữ không yếu mềm.
Á Nghi 6.1.2018
 
ĐẦU NĂM!
Thương anh, chín bỏ đầy mười
Chỉ xin vừa đủ tình cười trăm năm!
Bỏ vô: trăng khuyết thành rằm,
Bỏ vô cho đủ thắm đằm phu thê.
 
Cớ gì anh cứ toàn chê?
Ốm đau chi vậy? Não nề tâm lo!
Đầu năm để bị dày vò
Cả năm cúm rúm co ro thở dài?
 
Vừa giao thừa, đã mồng Hai
Hưởng Xuân đi nhé; kẻo buồn cúc, mai
Nhìn anh thở vắn, than dài
Hoa nào chẳng héo, rũ đài đầu xuân.
 
Á Nghi, 6.1.2018
//////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
 
From: Giao Mua 
Sent: Mon, Jan 1, 2018 5:04 pm
Subject: Nguyệt San Giao Mùa 189

Số 189
Ngày 1 tháng 1 năm 2018
www.GiaoMua.com

Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút: Đinh Trường Như (Trung Kỳ) Ban Biên Tập: Mạc Phương Đình, Phan Thái Yên : Chung Thủy , Nguyễn Thị Thanh Dương

Nguyệt San Giao Mùa

P.O. Box 378
Merrifield, Virginia 22116
USA

Mục Lục

Bài vở trên Giao Muà là do các tác giả gửi đăng và Giao Muà không chịu trách nhiệm về nội dung. Muốn xin trích đăng lại, xin liên lạc với GiaoMua@hotmail.com.

I . Thơ _______________________________________________________________________
1. Gửi Thêm Lời Mưa Huế ______ Trần Huy Sao
2. Tưởng Nhớ ______ Vân Hà
3. Noel Nhớ Anh ______Dạ Lan
4. Thủy Biều ______ Sông Cửu
5. Khúc Quanh ______ Lúa Vàng
6. Ngày Em Về… ______ Hồ Chí Bửu
7. Hương Xưa Quyện Gót… ______ Tình Hoài Hương
8. Biển: Sóng Và Bờ Cát ______ ChinhNguyên/H.N.T.
9. Mùa Ðông Nhớ Mẹ ______ Hàn Thiên Lương
10. Những Kiếp Người Lênh Ðênh ______ Nguyễn Thị Thanh Dương
11. Gởi Người Tôi Yêu ______Song An Châu
12. Nhớ Huế Ðêm Xưa ______ ÐÔNG HÒA Nguyễn Chí Hiệp 
13. Vùng Nước Lợ ______ Chương Hà
14. Hàm Ơn Em ______ Lê Miên Khương
15. Xuân Trắng Niềm Xa ______ Trần Ðan Hà
16. Chỉ Một Lần Thôi ! ______ Á Nghi
II . Văn _______________________________________________________________________
1. Số Sát Phu ___________ Nguyễn Thị Thanh Dương
2. Huấn Luyện Phi Hành (truyện dài nhiều kỳ) ___________ Tình Hoài Hương 
3. Chuyện Ở Ðầu Sông (tiếp) ___________ Phan Thái Yên
4. Chuyện Cây Sơ Ri ___________ Trần Thành Mỹ
5. Tình Già ___________ Hai Hùng SG
6.Giấc Mơ Việt Nam ___________ Nguyễn Ðịnh
7. 20 Năm Trôi Qua … ! ___________ _Ximuoi_(NXVK)
III . Trả Lời Bạn Ðọc__________________________________________________
1. Nhắn Tin/Trả Lời Bạn Ðọc _______ Ban Biên Tập