Ý NGA: LẬP TRƯỜNG

VẪN HOÀI ẤP Ủ
*
“Lãng đãng trò đời quay mặt khuất
Niềm riêng thôi chỉ một mình ta”
*(Thơ CHƯƠNG HÀ, bài “VỌNG CỐ HƯƠNG”, trang 8)
*
Man man u uất Quê Cha
Mình ta xứ lạ kêu ca thương Nhà?
Đông, Thu, Xuân, Hạ thiết tha
Thi ca xót dạ, lệ nhòa thương dân.
Mặc ai quay mặt bất cần
Tinh thần bất khuất: sử lần từng trang.
Niềm riêng hướng lá Cờ Vàng
Chuyện chung góp sức, đầu hàng quyết không!
Ý Nga, 191114
Ý Nga
xin phép và đa tạ Quý Tác Giả 
về những hình ảnh đã sưu tầm và chọn lọc cho trang thơ
 
Ảnh sưu tầm 
VietNam 11A
 
 DÂN TÔI BÁN MÁU
NUÔI ĐẢNG!
Bóc lột đồng bào: tư bản đỏ
Ác ôn một lũ thú cầm quyền
Việt Nam tăm tối đã triền miên
Dung dưỡng chi phường gian bán Nước?
Ý Nga, 011214
 
Ảnh sưu tầm
VietNam 11
Giọt Lệ Tôi Ơi!
 
Thơ như người nhịp võng trưa
Ầu ơ cứ hát đong-đưa thả hồn
Suối huyền tóc đẹp cô thôn
Võng đưa bao nhịp mà khôn đến giờ?
 
Chảy ra sông cả tuổi thơ
Sông con đất Mẹ, sông mơ tuổi ngà
Mực trôi về tận trời xa
Lệ rơi nặng quá! Chiều tà về tim
 
Lệ em mà biết chỗ tìm
Trôi về sông Mẹ thời im chuyện Nhà
Mực em mà biết mài ra
Được dòng máu ấm chan-hòa niềm vui.
 
Lệ ơi! Cứ chảy em chùi
Mực ơi! Viết nhé ngọt bùi Việt Nam!
 
Ý Nga, 2.3.2002
Ảnh sưu tầm 
VietNam 12
 
ÁC MỘNG
 
Tắm nước biển tìm … no
Nguyện xin Phật Trời cho
Chúng mình quên cơn đói
Thuyền nan mau tấp bờ.
 
Đêm qua em lại mơ
Mặt nước lặng như tờ
Biển hãi-hùng năm cũ
Thuyền chúng mình chơ-vơ.
 
Đêm qua em lại mơ
Nào đâu thắy “bác hồ”
Má hồng, cười toe-toét
Chỉ thấy biển ơ-hờ.
 
Sóng dữ, nước vào thuyền
Tiếng người khóc, người khuyên
Tiếng rủa phường hải tặc…
Ôi Trời! Em muốn điên!
 
Ý Nga, 29.11.2001
 
Ảnh sưu tầm 
Image may contain: fire and text
CÁM ƠN
 
Cám ơn Anh, Người Thơ
Không khinh Người-Tuổi-Nhỏ
Đã cùng chia ước-mơ:
Nhà Việt Nam cửa mở.
 
Cám ơn Tâm-Hồn-Đẹp
Còn nghĩ đến quê-hương
Trong gông-cùm kèm-kẹp
Dân rất cần tình thương.
 
Nghìn tình tôi không quý
Bằng chút tình Anh trao
Cho quê hương bi lụy
Gọi chút nghĩa đồng-bào.
 
Cám ơn Người-Thi-Sĩ
Gọi Hội-Nghị Diên-Hồng
Từ bao người sĩ khí
Miệt-mài cùng góp công
 
Ý Nga*27.2.2002
 
GIEO CHI 
TỬ VẬN!
Ngụ ý này, ẩn ý kia
Phải đâu như cá lia thia bơi hoài
Khi châm biếm, lúc bi hài
Nối sao quá khứ, tương lai nhịp nhàng.
Nghèo nàn chữ? Nghĩa giàu sang!
Khó khăn trau chuốt (dễ dàng sao hay?).
*
Đẻo kia, gọt dũa chỗ này
Hạ, nâng: chỗ đó, bên đây… bơ phờ
Vậy mà thơ vẫn chưa thơ
Chàng còn la thiếp cứ mơ mộng lời?
*
Bài này phải bỏ chàng ơi!
Chữ không ôm nghĩa?
Nghỉ chơi, đi làm!
Ý Nga, 011214
 
LẠI BÁO ĐỜI!
Nội dung rổng tuếch văn chương
Đỏ cam hình thức phô trương lắm màu
Toàn bôi bẩn, chẳng thanh tao
Ra mày, ra mắt tào lao ồn ào.
Dăm ba Việt Cộng tán vào
Ào ào quảng cáo mời chào học ngu
Đồng minh, đồng chí kẻ thù
Đánh nhau loạn xạ, tiền thu: báo đời!
Ý Nga, 011214
PHÁ NÁT CỘNG ĐỒNG
 
Lợi dụng không xong, bà liền đạp đổ
Rỉ tai bôi nhọ,làm khổ người nghe
Thổi phồng “lãnh tụ” toàn những thằng hề
Xào xáo trăm bề cũng từ “sư tổ”.
 
“Cây đinh đã nhổ, lổ đinh vẫn còn”
A dua nịnh bợ một đoàn bát nháo
Bưu đầu sứt trán thiên hạ bà con
Toàn chuyện nực cười “Đầu voi đuôi chuột”.
 
Đường mật ỏn thót năn ỉ, ỉ ôi
“Lường thưng tráo đấu” cho thỏa cuộc chơi
Hư danh bùng cháy đùng đùng nổi giận
Đấu trường là chốn Tham Sĩ lội bơi.
 
“Mã tấu, roi trường” khệnh khạng, khề khà
Tán tận lương tâm trong trò chia rẻ
Đánh người vừa xong, hoa mỹ: “Dĩ hòa…”
Giàu lời xu nịnh ra tay độc kế.
 
Đánh lén, hiểm thâm “ngậm máu phun người
Chuyện dần sáng tỏ, thiên hạ chê cười
Cả một thành phố không ai không ghét
Lòng người ngao ngán, chán nản buông xuôi.
 
Ý Nga, 3.7.2007
 
TRƠ TRÁO
Đã gian thì ngậm câm
Còn ồn ào chi nữa?
Ngươi trở cờ, vô tâm
Còn lắm lời thừa mứa?
Cộng Đồng đã theo dõi
Biết tẩy mi theo ai